Trong Cuộc Sống, Bạn Đã Gặp Phải Bug (lỗ Hổng, Điều Vô Lý) Nào? Part 3

Lê Bảo Ngọc 16
Tôi cảm thấy thế giới này được thiết lập để có một vài (hoặc cực nhiều vài) món đồ bị ẩn khỏi đôi mắt của tôi :)
"Bố ơi cái dây sạc của con đâu?"
"Phòng mày chứ tao biết gì?"
"Con không thấy"
"Tao vào mà thấy là mày chết với tao"
:) Yeb. Kết cục thì ai cũng biết.
Jackie Lin 16
Nước nhà mình dùng là bơm từ dứoi giếng lên, bằng sợi dây bơm nước, có một hôm tôi bơm đầy tràn cả nước ra ngoài rồi xong tôi tắt máy bơm rồi rửa chén, rửa một hồi vặn nước lại không chảy ra giọt nào, nhìn trong lu (chắc cỡ 1000L) thì thấy không có giọt nước nào trong ấy cả, ngồi mất 5 phút chiêm nghiệm lại cuộc đời xem phải mình nằm mơ thấy mình bơm nước không, té ra là bơm xong tôi tắt máy mà không rút dây bơm nước ra, thì áp suất từ dưới giếng đã hút ngược nước trong lu trở lại giếng rồi :))))) làm tôi như con ngáo :))))
Mia HL Chu 16
Hồi 2-3 năm trước t về Việt Nam chơi mấy tuần rồi quay lại Úc, lúc đó ở VN đang mùa đông còn Úc mùa hè siêu nóng.
Đêm đầu tiên ngủ tự nhiên t tỉnh dậy vì bị lạnh, kiểu lạnh run người như mùa đông mặc dù đang hè, lấy điện thoại coi thì hơn 1am trong khi lúc t đi ngủ đã gần 1.30am rồi, trời còn hửng sáng nữa, t mở cài đặt ra coi thì điện thoại đang đặt múi giờ Việt Nam trong khi từ lúc xuống máy bay (sáng hôm đó) t đã cài lại rồi. Lạ nhất là khi t chỉnh lại điện thoại về múi giờ Úc thì cảm giác lạnh biến mất ngay lập tức 😓
Quỳnh Anh Nguyễn 16
Đọc cái này làm tôi nhớ hồi tiểu học hay cấp 2 của mình ấy, cũng xảy ra 1 chuyện na ná.
Tôi đang đi trên hành lang lớp với đứa bạn tôi thì gặp 1 bạn khác đi ngược chiều chào tôi, gọi đúng tên tôi rồi cứ khăng khăng hỏi tôi có nhớ bạn ấy không. Trong đầu tôi thấy bạn ấy có vẻ quen nhưng không nhớ ra tên, cũng chả nhớ quen ở đâu. Bạn ấy vẫn nằng nặc giữ tay tôi bắt tôi nhớ ra bạn ấy, gợi đủ chuyện cho tôi nhớ ra nhưng tôi chẳng thấy chuyện nào liên quan đến mình hết. Tôi thực tình đéo thể nhớ đc :) nên tôi nghĩ chắc nhỏ này nhận nhầm người, chỉ không hiểu sao nó lại biết đúng tên mình và biết cả tên mẹ mình luôn :) :) Đang giằng co nhau thì bạn của bạn ấy đi đến khoác vai bạn ấy rủ đi đâu đó, bởi vậy bạn ấy mới chịu buông tha tui :) lúc đi rồi bạn đó vẫn nói với lại cả tôi là "bà phải nhớ ra tôi đi".
Chuyện này lặp lại thêm 1,2 lần nữa cơ. Bạn đó có xưng tên (nhưng giờ tôi quên rồi, cứ gọi đại là bạn X đi). Tôi dần dần cho rằng mình có quen bạn X thật nhưng không nhớ đã gặp bạn X ở đâu, quen như thế nào thôi.
Cho đến 1 lần tôi lại gặp bạn X ở hành lang, vẫn góc hành lang ấy, bạn X đang đi với bạn của bạn ấy, 2 người mải nói chuyện. Tôi dang tay ra để khi đi ngang qua nhau thì tay tôi quệt vào người bạn X thay cho việc gọi bạn ấy (kiểu lúc ấy t còn trẻ con nên nghĩ đây là trò đùa với bạn mình, tương tự trò đi ngang qua đứa bạn thì chọc vào lườn nó chả hạn). Bất ngờ bạn X quay ra nhìn tôi xong quạu mặt lại lườm tôi:"vô duyên!" như 1 người xa lạ :) sau lần đó không bao h tôi gặp lại bạn X nữa :) cả đứa bạn đi cùng tôi hôm tôi gặp bạn X lần đầu ở hành lang cũng k hề nhớ gì về bạn X :) :) :)
An Lac 16
Tôi nhiều lần mơ thấy tương lai và sau đó thì mọi chuyện xảy ra y vậy, thế là trong một thời gian tôi không dám đối mặt với phật tổ hay quang âm vì tôi sợ thần tiên sẽ phát hiện bug là tôi và thanh trừ luôn =))))))) sau đó, sau đó thì vẫn bị cưỡng ép đi chùa và như mọi người thấy, tôi không bị thanh trừ ╰(*´︶`*)╯
Phương Doanh Doanh 16
Ừ tự nhiên lại nhớ mình cũng có 1 vụ y vậy 🤔 hồi mình học c1 anh trai mình cực kì thân với anh bạn này. Sáng nào anh ấy cũng đến nhà gọi anh mình đi học. Mình còn nhớ từng sở thích của anh ấy, mà mình còn nhớ như in cảnh mẹ mình hỏi anh ấy thi trường nào trường nào, anh ấy trả lời ntn xong còn giải thích vì sao nữa. Mình vẫn nhớ cả dáng người với cả cái quần bò anh ấy hay mặc, mỗi tội cố mãi cũng k nhớ được mặt. Anh này chơi với anh trai mình phải mấy năm liền, xong lên c3 không thấy xuất hiện nữa. Lâu lâu mình hỏi lại anh trai với mẹ mình thì cả 2 đều k nhớ đc có người như thế, trong khi cả 12 năm ăn học của a mình việc 1 ng đến nhà rủ đi học cũng chỉ có 1 mình anh đấy thôi, mà lại còn mấy năm trời nữa. Cảm thấy lú lú, giờ nghĩ lại vẫn hoang mang huhu
Le Minh Khanh 16
Hồi ý, xóm mình hay chơi cái trò đoàn tàu đón người, đại loại thế. Mỗi đứa đứng trước 1 nhà bất kì, r đoàn tàu sẽ tìm, r nối đuôi lại. Hồi ý mình mới là con nhóc 5 tuổi thôi, đứng trc 1 căn nhà mà chưa bao giờ mở cửa. Tự nhiên, cửa mở ra, 1 ông lão tóc bạc phơ đi ra, r cứ hỏi sao mình đứng đây. Kb giải thích sao, mình nói dối là chơi trốn tìm, ổng bảo thế vào đây, vào nhà mà trốn cháu ơi. Sợ quá nên mình mới chạy đi luôn, k quay lại nhìn, ổng lúc ý cứ day day vs đẩy vai mình vào ý. Sau đó 1 tuần, mình có hỏi hàng xóm nhà đó, chị ý bảo chả thấy ai nhà ý về, kiểu nhà phụ của gia đình ý, có thấy vài lần gia đình ý đến, nma đi luôn, 2 vợ chồng cofn trẻ lắm, chưa từng thấy ông cụ nào. Bh lớn lên, vẫn nhớ, nma cứ gợn gợn
Đặng Quế Chu 16
Mình có một ký ức, đó chính là năm mẫu giáo, mình ăn không hết cơm, bị cô giáo ấn đầu xuống bồn cầu, lúc đó không biết gì nên không dám nói với ai. Giờ, mình kể lại cho người nhà nghe, ai cũng nói mình tưởng tượng...
Li Sa 16
Chuyện này t tin, t luôn có cảm giác bản thân mình ở thế giới này và bản thân minh ở thế giới khác tại 1 thời điểm nào đó vô tình hoán đổi cho nhau. Đến giờ t vẫn không giải thích nổi 1 vài chuyện từng xảy ra với mình. Vd như hồi nhỏ t đang đi trên đường, đột nhiên có 1 cô bé chạy theo gọi tên t, t quay lại thấy không quen nên bỏ qua đi tiếp, nhưng cô bé này cứ đuổi theo. Sau t thấy cô bé ý gọi tên t nhiều quá nên mới đứng lại xem sao. Đến lúc cô bé này đứng trước mặt t, cổ nhìn t 1 lúc rồi bảo nhầm người. T cũng nói t ko quen cổ. Cổ nói t giống hệt 1 người bạn thân của cổ tên A, nhưng nhìn kỹ hình như không phải, t bảo t cũng tên A nhưng t ko quen cổ. Xong cổ bảo nhà bạn cổ ở trong nè, rồi chỉ về 1 hướng, đọc địa chỉ cho t nghe, nói tên bố mẹ bạn cô ý cho t nghe. Lúc đó t hơi choáng bởi và nói bố mẹ t cũng tên như thế, nhà t cũng trong khu đó, nhưng từ bé đến giờ t không thấy ai giống t, cùng tên, cùng nơi ở và bố mẹ như thế. T với cô ý đứng nhìn nhau 1 lúc kiểu không hiểu nổi ý. Xong t bảo rõ ràng ko quen cô ý, cô ý cũng nói vậy. Cuối cùng không còn cách nào khác bọn t đành từ biệt nhau. Từ đó đến giờ mặc dù nhà cùng khu nhưng chưa từng gặp lại nhau. T cũng ko tìm thấy gia đình nào giống gia đình t như thế ở khu đó.
Diệp Diệp 16
Hồi bé lúc lên nhà ngoại tớ có thấy 1 con chó đen to bò ra từ dưới gầm giường vồ lấy tớ, chân thật lắm. Nhưng nhà ngoại ko hề nuôi chó.
Một thời gian sau tớ nhớ ra kể cho bố mẹ nghe, còn tả hình dáng con chó đó nữa. Mẹ tớ bảo hồi chưa lấy chồng nhà có nuôi con chó y như thế luôn, khôn lắm, chết do đánh bả.
Vương Nghệ Linh 16
Trong khi mọi người đang thắc mắc về những kí ức trong khoảnh khắc thì tôi không biết kí ức cả một năm lớp 8 của tôi đâu. Thật đấy. Lớp nào, gvcn là ai đều không nhớ được. Tốt nhất cavs bác nên check lại dòng thời gian cuộc đời mình xem có quên gì không. Chứ tôi là tôi mất một năm mà chả hay biết gì đột nhiên muốn hồi tưởng lại mới phát hiện ra :)
Huỳnh Hoàng Thảo 16
Mình thì có 1 thằng bạn thân chơi từ lớp 1, nhưng điều đáng nói là mọi kí ức về nó mình không nhớ gì cả🙂. Rồi đến lúc nó kể những kỉ niệm của 2 đứa mình kiểu ủa gì?? Có hả?? Sao tao không nhớ??? Và nó xuất hiện trong cuộc sống của mình vào năm lớp 9 , lúc đấy nó nói tao với mày là bạn thân. Mình mới kiểu ủa gì vậy 🙂 rồi trong não mới hiện ra thông tin mình với nó chơi thân 10năm. Và từ lớp 1->9 hai đứa đều có nói chuyện và chơi với nhau. Nhưng mình không nhớ 1tí xíu nào cả🙃 đôi khi nghĩ lại cảm thấy sợ hãi mà buồn nhiều hơn 🙁vì mình không nhớ kỉ niệm nào của 2đứa cả.
->có nghĩa là mặc dù chơi 10năm nhưng kí ức lớp 1->9 thì mình quên sạch sẽ 🙂
Chỉ nhớ từ đầu hk2 năm lớp 9đến giờ
Hằng Nguyễn 16
Nhà bà tôi có hai dì, lúc tôi còn nhỏ, hai dì đã lấy chồng, đám cưới dì thứ nhất, tôi chạy lên xem dì trang điểm sau đó, tôi hồi ấy rất nghịch, nhảy nhót trên gường (giường lắp đệm lò xo) tôi lỡ làm kính dì gãy, lúc ấy rất sợ, liền chạy về nhà ngoại gần đó, sau đó, còn chơi đùa linh tinh. Sau đó, đến đám cưới dì thứ hai, mọi chuyện tiếp diễn ra y hệt đám cưới dì trước, đến cả vị trí, thời điểm, từng hành động, thậm chí là những hoạt động tiếp theo khi tôi về nhà ngoại làm gì đều khớp đến nỗi bây giờ tôi vẫn cảm thấy hai lần đó vốn là 1 nhưng nội tâm tôi biết rõ đấy là hai lần khác nhau. Thật kì lạ, vì dường như lúc làm gãy kính lần 2, tôi có cảm giác là chuyện này từng xảy ra, nhưng lại không nhớ nữa, mặc dù thời gian hai dì cưới cũng không cách quá lâu, hoặc do hồi ấy còn nhỏ. May một điều là, cả hai lần làm gãy, đều không bị mắng 🤣 dường như chuyện đó không ai biết, cũng chưa từng xảy ra vậy.
Bê Non 16
đọc pỏn xong muốn tìm lại mà ko thể nào nhớ tên 🙂 rõ ràng đã đọc rất chân thật nhưng tới hồi tìm thì nó như biến mất khỏi internet ấy.
Nhật Minh Tất 16
Có hôm mình ngủ dậy rồi check điện thoại, thấy có số lạ gọi đêm khuya, trong lịch sử có đề là mình có nghe máy và thậm chí có thời gian cuộc trò chuyện nữa ( tầm mấy chục giây hay sao đó ). Mình cố gắng nhớ lại nhưng k nhớ được là mình đã nói gì và ai gọi mình. Mình rất khó ngủ nên khi ngủ chỉ cần tiếng động nhỏ mình cũng giật mình dậy, rất dễ nhận thức, k phải dạng ngủ say rồi quên. Mình thấy hơi sợ, thử bấm gọi thì số đó k đúng???? Sợ vl.

Rồi có vụ trong tiềm thức trí nhớ của mình có nhớ là mình từng xém bị bắt cóc ở trước cổng nhà, bà ngoại mình thấy nên lấy chổi đập tụi nó. Rõ ràng k phải là mơ mà khi mình hỏi lại thì ngoại mình kêu làm gì có. Bà ngoài mình còn bât ngờ với câu chuyện đó.
Còn nhiều vụ khác nữa mà k nhớ lắm
Phạm Quang Hưng 16
Tôi không hiểu sao nhưng ký ức về tuổi thơ của tôi từ 1-4t đều là từ ngôi thứ 3 cả. Như tôi luôn luôn đứng quan sát bản thân trong khoảng thời gian đó ấy.
Cúc Phương 16
T nghĩ đó là thế giới song trùng :3 đó chính là bạn của 1 thế giới hoàn toàn khác, vô tình lạc vào thế giới này. Làm bạn như thể đã thấy nó, làm nó nhưng thực chất lại không phải vậy
Ngân Phạm 15
Đợt trc đọc 1 cmt trong 1 topic na ná ntn kể lại. Nôm na là bạn nam cùng với 1 ng bạn nữa trong lớp nhớ rõ ràng trong lớp có 1 ng bạn học cùng nhưng ko hiểu sao về sau hỏi ko ai nhớ đến ng biến mất kia. Vấn đề là có tận 2 ng nhớ đến ng đó chứ ko phải 1 ng nên ko thể là vấn đề tâm thần đc :v hoang mang style cực mạnh.

À còn với tui thì tui bị hớ đoạn kết của manga Inuyasha vì trc khi đoạn kết đó đc tung lên mạng cả in xb truyện thì tui đã đọc đc nó mấy năm trc 1 lần ngồi quán net rồi ấy :v y hệt luôn. Nên về sau khi manga Inuyasha kết thúc mọi ng cứ nhao lên truyện hết rồi hết rồi mình cứ tự hỏi ko phải chap cuối có lâu r à :v.
Lý Hồng Nhung 15
Có lần t đi về nhà ông chơi. Mẹ dắt qua nhà bác ở gần đó, t chán nên muốn quay về nhà ông mà chả hiểu sao hai nhà cùng nằm trên một con đường, ở đầu và cuối đường đều có cái chợ nhỏ mà t đi từ đầu chợ này sang cuối chợ kia chục lần vẫn không thấy nhà ông đâu. Trong khi rõ ràng ngay kế bên nhà có một đống cát to đùng với trên mái cũng có hình con chim gì đó được khắc. Vậy mà chả hiểu sao t không nhìn thấy đống cát ở nhà nào trên cả con đường, cứ như nó biến mất rồi. T đang hoang mang sợ lạc vl thì thấy anh t đi ra từ một ngôi nhà, và lúc đó t mới thấy đống cát và căn nhà đó. Tới giờ nghĩ lại còn sợ không biết lúc đó anh t đi ra ngoài thì t sẽ trôi về đâu, lúc đó t mới cấp học lớp 1,2 gì đó hic
Thanh Pham 15
À có. Nhớ lúc nhỏ mẹ tui chở lại nhà kia thăm chú nào đấy, đại loại là ae kết nghĩa với cha tui. Tui còn nhớ chú đó cùng tên với chú tư đac mất của tui. Có hôm chạy ngang nhà tui chỉ sao mẹ ko ghé thăm chú đó, mẹ tui kiểu wtf ko hiểu tui đang nói gì vì cha mẹ ko ai quen người trong nhà đó hết
Thiên Trang 15
Giống lầu 1 :(( Hồi năm cấp 2 có về quê nội ở nhà bác chơi sau đó có quen 1 chị gái nhà bên đáng yêu lắm hai chị em chơi với nhau tới quên cả ăn cơ. Xong tui phải về nhà để đi học và vài tháng sau có ghé qua nhà bác 1 lần rồi tìm chị mà hỏi mn thì kêu k có chị nào tên vậy hết nhà bên cạnh cũng k có ai là trẻ con :((( Tui nhớ rõ ràng ràng là có mà huhu chị ý còn chạy vào trong nhà lấy kẹo cho tui nữa cơ
Ta Da 15
Cái ở Lầu 1 có một vụ cũng tương tự nha.
Hình như ở Netflix có series tài liệu lý giải não bộ, tên là Brains hay sao á. Nó ngay tập 1 nhé.
Đại loại là các chức năng khi thu nhập thông tin là những mảnh ghép, có một số trường hợp não tự bịa ra câu chuyện khi kết nối các mảnh ghép này với nhau, sinh ra một câu chuyện và ta tin vào nó.
Ở trong tập 1 của series mình nói, nhân chứng còn tin là mẹ mình đã kẹt trong tòa tháp đôi lúc nó bị công kích, nhưng thật chất là mẹ cô ấy ở nhà vs cổ.
Nguyễn Ngọc Thanh Tú 15
có 1 phần ký ức trong đầu mình như thế này: là khi mình còn nhỏ xíu, cái khoảng có lẽ 3-4t, nhà mình từng thuê phòng ở, nhà chính là 1 hiệu sách cũ, còn chỗ mình ở là phía trong, từng chi tiết, đến cả cấu trúc cái nhà đó ra s mình vẫn nhớ rõ, mẹ từng chiên bánh phồng tôm ở chỗ nào trong cái nhà đó, mình từng chạy nhảy ở đâu, ăn bánh kem rắc cốm ở chỗ nào vẫn nhớ rõ, nhưng có 1 lần vào năm 9-10t khi mình được mẹ chở đi ngang cái nhà đó, mình hỏi mẹ về chuyện từng ở đó, mẹ lại nhìn mình rất kỳ lạ, và nói là nhà mình trước giờ chưa bao giờ đi thuê phòng cả... và mẹ cũng không biết cái nhà đó luôn... Lúc đó tức lắm, kiểu ko lẽ h chạy vô nhà đó coi thử phải giống trong ký ức k, bây giờ nghĩ lại vẫn ko biết do trí nhớ mình bị làm sao hay có bug j nữa ._.
Xuyến Nguyễn 15
Hồi đó học cấp 1, đi về nhà hai đứa bạn cùng tên Oanh chơi, chúng nó dắt mình lên đồi, mình còn nhớ rõ cái đường mòn đi lên đồi với bọn mình đào được 4 cái măng, mình lấy 2 cái. Nhưng hôm sau mọi việc lặp lại y như thế, mình hỏi chúng nó rằng sao lại đi lấy măng tiếp à? Chúng nó bảo mình là đã đi lấy măng lần nào đâu? Hôm qua chúng mình cũng không có gặp nhau mà. Nhưng mình thề là mình còn nhớ đường đi đến cái đồi ấy, còn nhớ rõ tụi mình đào măng ở chỗ nào cơ
Đỗ Nguyễn Huyền My 15
Hồi nhỏ lúc mình 7 tuổi. Mình nhớ rõ ràng là trong buổi tối hôm đó ba mình đi uống với bạn mà hơn 11h chưa về. Mẹ mình sốt sắng điện thoại hỏi thì bên đầu dây bên kia, có một giọng nữ trả lời, mình nghe rõ ràng là giọng nữ. Mình k nghe được cuộc hội thoại nhưng mình thấy mẹ mình khóc thì kiểu chắc có chuyện gì rồi. Sau đó tầm 30p thì có một cô kia mặc váy body đỏ ôm sát người, da thì trắng, tóc dài. Kiểu siêu xinh đẹp luôn í. Cô đó kêu cửa nhà mình rồi mẹ mình ra mở cửa, cô đó nói gì đó với mẹ mình mà mẹ mình khóc muốn ngất luôn. Lúc đó có chị mình ra cùng nữa. Xong rồi bà cô bên ba mình nói là không ngờ ba mình vậy mà có bồ nhí bên ngoài. Mình kiểu với trí não của nhóc 7 tuổi thì mình đâu có hiểu đâu. Sau đó mẹ mình với chị mình vô phòng đóng cửa lại. Mình gõ cửa hỏi có chuyện gì mà sao mẹ khóc vậy thì chị mình ra nói con nít k hiểu đâu rồi mình đi ngủ luôn. Nhưng mà bây giờ khi nhắc lại thì nguyên nhà mình k nhớ gì hết còn nói mình bị ảo tưởng. Mình kiểu ụa nếu mà k có sao mình nhớ được tất cả mọi thứ rõ ràng như vậy. Siêu vô lí luôn
Phước Trường 15
có vài lần tôi nghĩ thế giới này chỉ là giả và đều được sắp xếp một cách kĩ lưỡng, toi cảm giác như tôi là trung tâm thế giới vậy kiểu mọi chuyện xảy ra đều là giả chỉ có tôi là thật, mọi việc đều quay quanh tôi, tôi khong biết tôi có chơi đá hay không lmao
Hạnh Nhi 15
tui nhớ là tui đi thử váy cưới với mẹ, nhưng lại không được dự đám cưới. Tui kể lại chi tiết buổi thử váy thì mẹ có nói là đúng như thế. Nhưng lúc mẹ cưới ba thì gần 1 năm sau mới mang thai tui mà???? tđn nào một đứa 2 năm sau mới có mặt trên đời lại có thể đi thử váy vưới mẹ nó
Tống Khánh Linh 15
Mình cũng có 1 vài bug đến giờ nghĩ vắt óc vẫn không ra đáp án. Cứ có cảm giác hồi nhỏ đi chơi xa hay du lịch gì đó với ba mẹ cùng mấy người quen khác. Đến giờ vẫn nhớ y nguyên cảm giác bước chân vào cái phòng thuê ở khách sạn đó, nhớ cách bố trí phòng, góc để tivi treo trên tường, rồi nhớ cảm giác mình với mấy đứa trẻ khác trong đoàn chạy qua những phòng khác để chơi. Vẫn giữ nguyên kí ức đó tận mấy năm đến khi lên lớp 8 hay lớp 9 gì đó hỏi lại 1 trong những đứa hồi đó đi cùng (tạm gọi là A). Nó bảo làm gì có việc đó, sốc tận mấy giây rồi cố gắng hỏi lại nó thật kĩ xem có đúng là không có hay là do nó quên. Nó chắc chắn là KHÔNG CÓ và KHÔNG HỀ XẢY RA!!!!

Mình vẫn nghĩ là chắc hồi đó con này nhỏ quá nó quên rồi nên mình về nhà hỏi lại mẹ cho chắc ăn và mẹ lắc đầu bảo không có....

Đến giờ vẫn nghĩ đi nghĩ lại chuyện này, đôi khi còn nghĩ chắc do mọi người quên còn mỗi bản thân mình nhớ (hơi hư cấu)🤔🤔🤔... dấu hỏi chấm không có lời giải đáp đến tận giờ

Cả một lần nhớ hồi nhỏ mình với T cùng đi trên một chuyến xe theo ba mẹ để về quê (cùng quê với T). Mình với T lúc đó còn là con nít nên hiếu động, nhún nhún nhảy nhảy trên ghế ngồi. Nghịch 1 lúc thì mệt nên 2 đứa nằm xuống ngủ (nhớ là 2 đứa đòi ngồi chung với nhau) Do vẫn còn xóc bụng nên mình ói ra xe chỗ ghế của T với mình. Mẹ mình sau đó đã dọn sạch và ba T bế T ra ngồi tiếp nhưng T nói:

-Con không nằm chỗ bạn Khánh Linh nôn ra đâu!

Nói xong nó nhảy vô lòng ba nó ngủ ngon lành, còn mình nằm ngủ trên cái ghế vừa có 💫👅 ... của mình. Hồi đó nhỏ thì nhỏ thật nhưng vẫn biết ngại nên nhớ đến giờ. Nhớ lúc đó không ngủ được mà đêm rồi nên ngó ra cửa sổ ngắm cảnh đêm với đèn xe ô tô chạy.

Chuyện 1 thì dễ hiểu nhưng tại sao mình lại kể chuyện 2? Vì bây giờ sau khi kể xong câu chuyện 1 thì mình lại nghi ngờ tính chân thực của câu chuyện thứ 2. Liệu nó có thật sự tồn tại hay lại chỉ là sản phẩm trong trí tưởng tượng của mình????

Mình thích đọc sách, đặc biệt là ngôn tình. Mình đã đọc được 7 năm rồi. Mình đọc nhiều thể loại truyện: hiện đại, cổ đại, võng du, trinh thám, linh dị, huyền huyễn..... Trong đó có thể loại ngôn tình kết hợp trinh thám và tâm lí học. Bộ "Vạn dặm tìm chồng" của Minh Nguyệt Thính Phong mình đọc cách đây vài năm trước và mình đã đọc lại quyển này lần thứ 4. Nó là ngôn tình nhưng kết hợp, xen kẽ cả tâm lí học và giải thích những thắc mắc trong đời sống liên quan đến chúng ta. Có thể chúng ta chỉ cầm lên và đọc những kiến thức suông như thế, gật gà gật gù tán thưởng và quên ngay khoảng 2 đến 3 ngày thậm chí là ngày mai, nhưng đến một cột mốc, một khoảnh khắc, một thời điểm trong cuộc sống ta sẽ gặp lại những kiến thức đó. Mình đã ứng dụng được 2 trong những điều lí giải trong cuốn sách đó cho bản thân mình.

Gần đây có trend trên tiktok rằng đồng tử mắt của chúng ta sẽ giãn (nở) ra khi nghĩ về 1 người mình thương nhớ, yêu mến và sẽ hẹp lại, thu nhỏ đi khi nghĩ về người mình ghét. Điều đó là chính xác và không chỉ vậy. Đồng tử của ta giãn ra không chỉ mỗi lúc ta nghĩ về người mình thương và nó còn giãn to ra khi ta đi vào bóng tối, nơi có ít ánh sáng. Lúc đó buộc đồng tử phải giãn ra để thấy rõ và thích nghi. Tương tự khi đồng tử co nhỏ lại, khi gặp điều kiện ánh sáng quá chói, quá mạnh. Như lúc ta đi ra ngoài trời nắng hoặc dùng đèn pin rọi thẳng vào mắt thì nó cũng sẽ co nhỏ lại. Và khi ta nói dối đồng tử mắt, nhịp tim,... cũng sẽ co nhỏ lại và có sự thay đổi.
Đó là thêm 1 trong 2 điều mình biết và lí giải vào bản thân khi đọc quyển tiểu thuyết đó. Và một điều còn lại thì lại liên quan đến câu chuyện bug tuổi thơ của mình. Mình trích 1 đoạn trong bộ tiểu thuyết đó

"Cha ra từng kể cho ta nghe một vụ án, về một vị Đạo chưởng rất trí tuệ, từng làm nghiên cứu liên quan tới ký ức của con người. Ông ta bảo đệ tử của ông ta về nhà gạt đệ đệ của mình, nói khi cậu ta còn nhỏ đã từng đi lạc giữa đường phố náo nhiệt. Người đệ đệ đó tin là thật, sau khi nói đến chuyện này một lúc, người đệ đệ bắt đầu tự tưởng tượng ra các chi tiết khi đi lạc. Sau hai ngày, người đệ đệ còn nhớ lại được tâm trạng sợ hãi của mình khi đó. Ngày thứ ba, người đệ đệ nhớ lại cuộc đối thoại của cậu ta và mẫu thân. Sau đó cậu ta liền tin tưởng sâu sắc chuyện khi mình còn nhỏ từng bị lạc người thân giữa phố. Người ca ca đã cho cậu ta một ám thị, và nó bắt đầu phát triển trong ký ức của người đệ đệ.” Thực nghiệm “lạc đường trong trung tâm mua sắm” của nhà tâm lý học Elizabeth Fishman Loftus danh tiếng lẫy lừng, Tô Tiểu Bồi buộc phải sửa đổi thuật lại thành như thế.

Tô Tiểu Bồi tiếp tục nói: “Sau đó, vị Đạo chưởng kia tìm hai mươi tư người đến để thử thăm dò bằng một cách khác, ông ta chuẩn bị sổ ghi chép, cho hai mươi tư người kia mỗi người một cuốn. Trên cuốn sổ đó có ghi chép bốn câu chuyện những người đó từng trải qua khi còn nhỏ, ba việc trong số đó là việc có thực do người nhà của những người kia cung cấp, còn một câu chuyện là việc đi lạc trên phố thì là giả. Đạo chưởng đó để những người này nhớ lại những sự việc được viết trên cuốn sổ, nếu như không nhớ ra được thì viết lên trên là không nhớ rõ, nếu như có thể nhớ ra được thì kể lại sự việc xảy ra khi đó. Kết quả, có một nửa số người đó đột nhiên nhớ ra mình thực sự từng bị lạc trên phố, thậm chí nhớ lại được rất nhiều tình tiết, khi bọn họ biết tất cả sự việc họ đã kể thực ra chỉ là hư cấu, bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.”

Trên đó là đoạn trích trong cuốn tiểu thuyết, và mình nghĩ bug của mình cũng liên quan đến câu chuyện đó. Người tạo ra bug đó không là ai hết mà có thể là chính mình 🤷‍♀️🤷‍♀️🤷‍♀️
Hà Phạm 15
Năm tui 4t tui thấy anh 2 tui chạy xe té xe bay thẳng vào thùng rác bự, ba mẹ hớt hải vs anh chị chạy vào BV rồi đứng xung quanh a tui. Kí ức đó nó in hằn sâu trong tâm trí, mấy năm sau tui vô tình kể cho a3 nghe. mặt a3 kiểu wtf, sao m biết? Nó chạy xe và té y hệt m nói nhưng lúc đó gd thấy m ngủ sâu r nên ko kêu, để có mình m ở nhà r chạy vô nhanh bv, vs cũng đâu có ai nói m đâu?. Bh 13 năm rồi kí ức vẫn rõ rệt v, mà chắc chắn ko phải mơ đâu, thiệt luôn
Nguyễn Thu Trang 15
Có 1 đợt nợ nần chồng chất đang nghĩ bụng giờ tự nhiên có ai đến cho tiền thì tốt nhờ, xong thấy luôn tiền 1 anh rơi trước mặt mình. Cũng hơi xót xót nhưng mà vẫn gọi với theo để trả vì suy bụng ta ra bụng người là người ta cũng đang khó như mình. Tính bẩn nên về nhà vẫn nghĩ nghĩ. Vừa vác mặt bước vào nhà thì thấy ông cậu từ Lạng Sơn đến cho tiền, trả nợ là vừa xinh ko thừa ko thiếu 1 đồng và ô kìa ông cậu ý chính là người mình vừa trả tiền. Vì cả mấy năm đ gặp giờ cậu phát tướng quá còn cháu lúc đấy thì ốm đói quá ( chả bù cho bây giờ cháu mặc size M vẫn ko thở nổi 😭 ) nên 2 cậu cháu đ nhận ra nhau. Xong ổng còn thốt ra câu : mấy năm ko gặp nhưng ko ngờ cháu mình nó vẫn ngu như thế =))) dĩ nhiên là ổng đùa thôi vì sau đó ổng bảo " là người tốt là được rồi, cảm ơn mày lúc ý trả tiền cho cậu ". Kiểu nghĩ gì được nấy như này thấy thần kì vl ý
Diệp Vân Hoa 15
Bạn tôi có một bug rất lớn, hồi cấp hai nó có kể nó mơ thấy nhóm BTS debut, nhưng bug ở chỗ nó mơ mấy tháng trước khi người ta debut thật -))
Cỏ Bốn Lá 15
Lam Giang Đinh có nhớ lần chị kể, chị đặt đồ online trên page, nhắn tin chọn mẫu, chốt hàng, gửi địa chỉ, sdt các thứ rồi. Shop còn gọi điện thoại lại check rõ ràng. Thế nào ngày hôm sau kiểm tra xem hàng thế nào rồi thì ko tìm ra page ấy, vào ib cũng ko hề có cuộc nói chuyện nào, lịch sử cuộc gọi cũng ko xuất hiện nốt. Sợ vch. Mà rõ ràng khi shop gọi đến có cả chị Châu đứng cạnh chị.
Quỳnh Giang 15
Có ai từng bị kiểu như mình lấy kí ức của người khác không? Mình nhớ là hồi nhỏ mình đc mẹ mua cho 1 chiếc vòng, sau đó mình chạy qua nhà đối diện khoe xong bị vỡ. Mình nhớ rõ ràng khoảnh khắc tiếc cái vòng, còn nhớ mẹ nói cái vòng vô tay mình chỉ tồn tại 5'. Nhưng khi lớn lên tất cả mọi người đều nói người làm vỡ cái vòng là chị mình, ngay cả chị mình cũng đinh ninh là như vậy.
Mỹ Huệ 15
Kể ra ko ai tin, vì chính tớ cũng k thể tin 😄 Có lần vào shop nọ vs bà chị gái, thích cái áo kia lắm. Bỗng nhiên bà khách kia giựt lấy bảo để chị xem. Ko hiểu sao mình đưa bả rồi luôn mồm bảo cái gì của mình thì là của mình.

Hôm sau mình lại sang shop đó vs bà chị gái hqa luôn, hỏi chị chủ áo kia bán chưa, bà bảo bán cho bà khách đó rồi. Oke, vậy mình về. Nhưng mà thế méo nào lúc mang lại bồ đồ chống nắng đang vứt tạm trên nón bảo hiểm. Dưới cái áo, rồi tới cái váy chống nắng, tiếp theo thì là .... cái áo hôm qua mình thích, đang nằm chễm chệ trong nón bảo hiểm mình. Bà chủ shock khẳng định chính bà í bán hôm qa và cả khoảng time mình sang shop thì bả đứng trc mặt mình k nên cũng chả thể đặt cái áo vào dưới mấy lớp chống nắng đc.
Tới giờ cả mình, chị chủ và chị gái mình tới giờ vẫn ko thể giải thích nổi. Khẳng định chắc chắn ko ai có thể tới để vào trog nón vì shop rất nhỏ và mình vẫn luôn thấy bà chủ và chị gái mình trc tầm mắt, vào shop vs time rất ngắn. Hơi sợ 🤣🤣
Quỳnh Annh 15
Cái khó hỉu nhất và cũng là cái t gặp nhiều nhất: đang trên lầu 3 thì cứ nghe tiếng người thân gọi ở dưới tầng trệt, vì cách nhau độ cao nên nghe hơi vang hơi mờ 1 tí, nhưng vẫn nhận thức được là đang gọi mình mà, xong đến lúc xuống hỏi gọi mình chuyện gì cái toàn bị chửi hoang tưởng :D
Kiều Minh Ánh 15
Cái vụ có một người xong đột nhiên ng í ko tồn tại thấy giống một phần của film t đã xem hồi bé, nhưng ko nhớ tên film. Tên nhân vật thì chả nhớ cái nào nhưng nội dung kiểu :
Mấy chuyện kì lạ hay xảy ra xung quanh một gđ gồm 2 bố con từ khi một cô hàng xóm chuyển đến. Xong mỗi lần có chuyện lại cùng nhau xử lí. Rồi có một lần có chuyện liên quan đến người ngoài hành tinh, dù sao cuối cùng cũng giải quyết xong, trọng điểm là người ngoài hành tinh kia trước khi rời trái đất đã tặng cho cô bé con gái một vật j đó ( ko nhớ nữa). Lúc cô bé được tặng vật đó thì có mặt cả cô hàng xóm. Cô bé mới đầu khá do dự nhưng sau khi cô hàng xóm bảo : "cứ nhận đi" thì cô bé đã nhận. Sau đó phim chuyển cảnh về thời cô hàng xóm còn trẻ. Cô í và bạn đang chơi hay chụp ảnh gần cầu thì người bạn bị rơi xuống cầu. Cô hàng xóm bắt được tay của người bạn nhưng cuối cùng vẫn ko trụ được, người bạn rơi xuống và chết. Lại chuyển cảnh đến hiện tại. Cô bé con gái tỉnh dậy vào sáng sớm, lấy cái vật được tặng kia ra ngắm rồi muốn chạy sang nhà cô hàng xóm chơi. Tuy nhiên người ra mở cửa lại là một cô gái lạ. Cô bé nghĩ mình nhầm nhà, nhưng nhìn lại đây đúng là nhà cô hàng xóm mà. Cô gái lạ kia mới hỏi cô bé :"có chuyện j vậy + tên cô bé ( quên rồi) " . Cô bé mới hỏi : " tên cô hàng xóm( tạm gọi A) + đâu rồi ". Cô gái lạ ( tạm gọi là X) mới hẫng một nhịp sau đó lại cười hỏi : " A là ai vậy" . Cô bé nói :" A là hàng xóm của con". Cô X lại nói :" có phải con nhầm lẫn gì ko, làm gì có cô A nào, cô là X, cô mới là hàng xóm của con " . Cô bé hoảng lên và chạy về nhà hỏi bố : " cô A đâu rồi? " . Người bố lại hỏi : " A là ai? " . Cô bé kể hết về A cho bố, tất cả những chuyện hoang đường đã xảy ra. Bố cô bé nghĩ cô bé nhầm lẫn nên lôi hết ảnh ra cho cô bé xem : tất cả đều là ảnh chụp bố con họ với cô X, từ việc giúp cô X khi cô chuyển nhà đến, xong vân vân và mây mây, vừa cho xem ảnh người bố vừa chỉ vào từng chi tiết và kể. Cô bé nhìn tất cả những bức ảnh và cảm thấy nó đúng, chỉ là, vị trí của cô A được thay bằng cô X. Sau đấy xảy ra mấy tình tiết khá creepy nữa, nhất là tình tiết cô X nhìn vào gương nói chuyện với ai đó. Rồi thế nào thì ko nhớ, chỉ nhớ lại chuyển cảnh nữa, cảnh này để giải thích. Cái đoạn cô A và cô X đang chới với và cô X sắp ngã xuống cầu đấy, cô X ko bt đã thoả hiệp j đó với ai, sau đó cô X đc đổi vị trí với cô A và đã nhìn cô A độc ác hay là hối lỗi gì đó kiểu : chỉ một người được sống nên bạn chết thay tôi đi á, như hình cô X có nói xin lỗi. Sau đấy thì cô X thay thế tất cả vị trí của cô A ấy. Kết quả thì là cô A đc trở về thực tại, cô X thế nào quên rồi, nhưng cô X trước khi trả lại thân phận cho cô A kiểu khóc lóc nói cái gì mà mày luôn hơn tao, đại loại là ghen tị á. Kết tập thì cô A và bé con gái nhìn vật người ngoài hành tinh tặng và nói : có lẽ là nhờ nó nên bé gái mới nhớ cô.
Phim này là film truyền hình, chiếu cũng lâu rồi, từ khi đầu kĩ thuật số phổ biến. Phim của Mỹ, xem thấy cũng khá cuốn, ngày trước xem ko sót tập nào mỗi tội ko nhớ tên film hay nhân vật diễn viên gì :((
Tiện ai biết film j chỉ tui với nhá
Pham Tú Anh 15
Con mèo của tui :v
Vào khoảng năm lớp 1 2 gì đó, nhà t có nuôi 2 con, thì khoảng năm lớp 3 nó biến mất con đực, khi đó còn nhỏ không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ chắc bị bắt rồi
Vào lớp 6, con đực ấy xuất hiện lại và có nhiều bí ẩn
Trong thời gian qua nó đã ở đâu: xóm tui không ai nuôi mèo trừ nhà rui, nhà nhà nuôi chó, hơn thế nữa, dù 3 năm trôi qua nó rất trẻ, sạch như lúc mới đi, không 1 chút dơ luôn. Với khi trước nó có vợ với mèo con, tại sao lại đi. Nó là kiểu mèo thương gia đình, hiền chững chạc lắm cơ, với tại sao đi không về?
Lạ ở chỗ lúc nó xuất hiện, nó đi vào nhà theo đường mái tôn, tui với mẹ đều có thể rờ bình thường, sau 3 năm thay đổi rất nhiều nó vẫn nhận ra, có nghĩa là nó chứ ko phải con mèo khác
Với khu xóm chỉ tui nuôi mèo, nếu có thì sẽ thường bắt gặp mèo hoang tiếp xúc với mèo của tui, nhưng nhà tui chưa bao giờ thấy nó xuất hiện kể từ lúc đi, thường mèo đực hay oánh lộn lắm mà cũng không, yên tĩnh
Lúc nó vào nhàm nó vẫn điềm tĩnh như ngày xưa, khi đó con mèo hiện tại của tui thấy lạ và đuổi nó đi (lúc đó đang đi lấy thức ăn cho nó), và nó lại biến mất, không xuất hiện lần nào nữa
Chốt vấn đề là sự bí ẩn của nó và sau 3 năm, nó như mới đi ngày hôm qua vậy, và thực sự biến mất, không một tiếng động hay âm thanh của nó từ lúc đi đến bây giờ
Thư Thư 15
Năm t học lớp 7-8 gì đó trốn học thêm cùng con bạn đi dạo loanh quanh, bọn t có sở thích khám phá đường hẻm. Đi vào cái hẻm t cũng đoán đc đường ra vì con đường đó mấy cái hẻm thông với nhau nên t rủ nó đi thử xem ra tới đâu. Đoạn đầu mở đèn sáng bth ko có gì xảy ra, đến căn nhà đóng cửa tối thui tự nhiên gió nổi lên làm bọn t lạnh người mới bảo nhau sao ớn lạnh quá. Mà con đường khúc đầu còn có nhà mở tivi đến đoạn đó tự dưng im re mà đường mở đèn vàng nữa cơ. Cuối hẻm có chổ quẹo trái để ra khỏi hẻm ( t nhớ rõ là hẻm đến đó còn mỗi lối rẽ trái). Có 3 người ngồi chổ cột điện cuối hẻm đó nhìn 2 đứa như người ở đâu tới đây nhưng nhìn mặt sợ lắm kìa, bọn t hoảng quá cố chạy nhanh ra, thì đoạn đường rẻ trái đó tự dưng hẹp lại đủ 1 người đi thôi. Ra được 2 đứa thở phào vì thoát đc chổ đáng sợ đó. Khoảng 1-2 năm sau bọn t tìm lại con hẻm đó thì ko thể tìm ra được nữa, căn nhà đóng cửa tối thui thì vẫn còn ở đó nhưng đoạn hẻm cụt chỉ có lối rẻ trái thì tự dưng biến mất???? T đã nghĩ trí nhớ mình kém nhưng thật sự ko có con hẻm nào gần đó giống cảnh t với con bạn t năm đó đã thấy nữa....
Poodle Kiki Jenny 15
Trước lúc đi thi rõ ràng là t nhớ t có học bài, ôn bài đủ nhưng ra thi vẫn méo có kí ức gì hết á. Sợ quá
Huong Huong 15
Bug vcl 1 buổi sáng đẹp trời có môn triết lúc 8h, t ngồi bàn cuối chơi game đến 9h07' thì díp hết cả mắt lại nên t gục mặt xuống bàn ngủ. T nhớ kĩ thời gian lúc đấy vì t vẫn cầm đt. Xong đến lúc t mở mắt ra thì t đang ở nhà, trước mặt là sách vở đang mở, nhìn đồng hồ là 8h49'. T kiểu wtf hoang mang vãi rõ ràng t vừa mới gục xuống mà??? T hỏi bạn bè thì ai cũng bảo t vẫn đi học đầy đủ.
Đm kí ức nguyên 1 ngày của t ko cánh mà bay luôn ấy????(
Doan Anh 15
Những lần đồ vật biến mất và xuất hiện tại 1 nơi không tài nào ngờ tới được, vd: tờ 500k của tui biến mất, vài tháng sau tui tổng dọn phòng, nó nằm dưới cái nệm, không phải mắc ở rìa mép, mà là ở giữa, tại cái chỗ KHÔNG CÓ NGƯỜI BỎ VÀO THÌ NÓ CHẮC CHẮN KHÔNG THỂ Ở ĐÓ, nhưng tui chắc chắn không có người dụng vào tiền của tui
Gia Hân 15
trước học pascal, tui nhớ là tui giở sách thấy được cái ô ví dụ rõ là bắt mắt. Cái xong tui vỗ vai con bạn cùng bàn chỉ cho nó rồi ngồi ngắm cái ô đó cả tiết luôn. Sang hôm sau học tiếp (cấp 2 thời khóa biểu tui là học cả ngày, nhà trường lại sắp lịch kiểu chiều hôm trước học Tin sáng hôm sau lại học Tin) thì tui thấy cô dùng máy chiếu chiếu đúng cái ô ví dụ đấy. Tui lại không thích ngửa cổ lên nhìn máy chiếu nên mới giở sách ra để xem. Thế quái nào tui lật đi lật lại mấy lần mà cái ô ví dụ đó như tan theo mây khói, không một dấu vết gì luôn. Tui mới quay ra hỏi con bạn là "chiều qua tao có chỉ cho mày cái ô ví dụ y hệt trên máy chiếu của cô kìa, mày có nhớ nó ở trang nào không?" thì nó trả lời tui một câu xanh rờn: "Ủa hôm qua mày vẽ cả tiết mà, có học hành gì đâu mà chỉ" :DDD
Hoa Đường 15
Mình từng mơ nhìn thấy bản thân, mình nằm trên giường rồi mình đến gọi bản thân mình tỉnh dậy đi, sau đó thì mình dậy thật. Lúc tỉnh dậy thấy bình thường nhưng nghĩ kĩ lại ,thấy ghê
Nguyễn Thị Ngọc Ly 15
Tôi đã từng đọc về tâm lí một chút. Có thể trường hợp của cuối cùng chính là có thêm một nhân cách khác trong mình. Thường nhân cách đó sẽ xuất hiện bất ngờ , ko báo trước . Nhân cách thứ 2 trong mình sẽ tự làm việc nó muốn , sau đó rồi tự nhiên biến mất . Còn chính mình thì lại coi như điều đó vừa diễn ra một giây sau
Nhà Giáo Nhân Dân 15
sau cái trường học gần nhà t là cái nghĩa trang liệ sĩ. Có hôm t với mẹ t đi qua trường học thì có 1 ông mặc quân phục, trông già và cũ, đeo 1 cái túi hộp da chéo. Ông rút ra trong túi 1 tập tiền âm phủ r bảo cho t. Xong mẹ t kéo tay t bảo lấy làm gì xong 2 mẹ con t đi. Từ đấy mỗi khi kể lại mẹ t đều k nhớ xong bảo t điên với mơ vớ vẩn :)))))))))))))))))))
春江花朝 15
Trước bên group mình cũng có một bài viết tương tự về chủ đề này. Đại khái là bạn nữ cũng có một anh hàng xóm thân thiết từ nhỏ, xong sau này bạn ấy phải đi học xa nhưng vẫn thường viết thư cho anh hàng xóm đó, anh ấy còn kể cho bạn ấy nghe những việc xảy ra ở quê lúc bạn ấy không có ở đó nữa. Sau này khi học xong về lại thì bạn ấy có hỏi mẹ về anh hàng xóm, nhưng mẹ bạn lại bảo là không có người nào như vậy cả ?? Xong sau đó thì bạn ấy có kể lại cho mẹ nghe về những việc anh kia kể trong thư cho bạn ấy thì đúng là có những việc như vậy xảy ra thật. Nhưng bạn ấy không cách nào chứng minh được sự tồn tại của anh kia. Sau bạn ấy có nhớ ra là anh đó sống cùng bà, và bà anh đó có từng tặng bạn ấy một chiếc vòng tay, sau đó 2 mẹ con có lên gác xép để tìm thì tìm ra đúng chiếc vòng tay đó. Nhưng mọi người xung quanh, kể cả hàng xóm đều không một ai biết đến sự tồn tại của 2 bà cháu anh kia cả, cứ như là họ đã bốc hơi hoàn toàn ấy, nhưng còn sự tồn tại của chiếc vòng thì không ai giải thích được cả.
Hôm trước tình cờ có người nhắc nên mình muốn tìm đọc lại bài này ghê, không biết có ai còn link không vì mình search trong group không tài nào thấy bài đó nữa 😢
Phạm Thu Hà 14
Mới đầu năm nay, đang ngồi tập đàn thì tự nhiên tui nhớ ra phải đi trả truyện cho đứa bạn. Lúc đấy đang ở nhà 1 mình, thế là vác xe ra ngoài khóa cửa đi luôn. Nhà 2 đứa khá gần nhau, cách khoảng 200m thôi. Trả truyện xong, trên đường về k hiểu sao tự nhiên trong đầu tui tự nhiên hiên lên cái cảnh cửa nhà tui bị khóa trong, bên trong có nhiều thứ k sạch sẽ. Tui thấy vô lí nên kệ, vì lúc đi tui khóa ngoài rồi. Đến lúc về thì đúng cửa nhà bị khóa trong thật, nhưng dòm vào thì k thấy ai. Tui đập cửa 5p là lại mở được, đứng ngoài 10p mới dám vào nhà ><
Phạm Thị Thiên Trang 14
Trong trí nhớ của t, từ năm 2 tuổi đến 5 tuổi, gần nhà sẽ có một con đường dẫn đến nhiều chỗ khác như vườn bí ngô, quán bún rồi một con đường bê tông xung quanh là nước, sau đó tới một con đường lớn, sau đó tới nhà của cô giáo nữa, nhưng khi lớn hỏi mẹ thì không hề có những nơi t nói, rõ ràng t nhớ dược từng cái cây, con đường, thậm chí ngôi nhà của cô giáo có cửa xanh lá và một vườn cây với xích đu nữa, nhìu lúc t nhớ đến 1 vài con đường rất chân thật nhưng rõ ràng t ko bk nó ở đâu cả, chẳng lẽ là kí ức kiếp trước ư, lên 6 tuổi, t bắt đầu phát hiện ko hề có những thứ mà t nói, haizzz.
Kiên Trung 14
Lên HN, đi qua nhà bạn ở quê mấy lần buổi sáng trong năm đều thấy ông nó ngồi ghế đu đua trước cửa.
Sau đi tụ tập ăn uống hỏi ông mày dạo này vẫn khoẻ chứ?
Nó kếu ông nó mất gần 4 năm rồi!???
Tuấn Đinh 14
Có lần tôi mơ về thời xa xưa, tôi đi lạc vào rừng mà tìm mãi vẫn không thấy lối ra và chiều bắt đầu sập tối cũng là lúc tôi thấy một căn nhà lá cũ nát , tôi vào và có ý định trú qua đêm, đột nhiên tôi thấy một cục đá y hệt như gương ( tuy không giống như bây giờ nhưng tôi khẳng định đó là tấm gương vì nó phản chiếu được ) tôi nhìn vào thì thấy nó phản chiếu gương mặt tôi là một con quỷ da nhăn nheo và một cái mũi dài , tôi sợ hãi lấy tay sờ vào mặt mũi mình thì có cảm giác y như mình nhưng trong gương lại khác . Đột nhiên có một đoàn người từ đâu xông vào y như muốn bắt tôi, và lúc đó tôi bật tỉnh giấc tim đập mạnh và thở dốc, tôi nhìn đồng hồ thì thấy chỉ mới 2h sáng và nhủ chỉ là mơ nên uống ly nước và ngủ tiếp :v Nhưng tôi lại mơ tiếp thì thấy xung quanh tôi toàn là máu và có 3 xác người và chỉ có 1 mình tôi là đứng đó, và tới lúc đó mẹ tôi gọi tôi dậy và cùng lúc đó đầu tôi đau kinh khủng, tôi biết tôi có kể ra thì cũng chẳng ai tin nên tôi cũng chả kể cho ai nghe cả, nhưng thật sự thì mơ y như thật ☹
Thảo Bee 14
T tỉnh dậy đánh răng, rửa mặt, chuẩn bị đi học, đạp xe đến trg rồi bùm 🤯 t vẫn ở trên giường 🙂
Hà Thy 14
Trong giấc mơ mỗi lần t đứng trước gương thì thấy người trong gương không phải t. Mà t không hiểu tại sao mỗi khi t mơ thấy bị ai ám, hãm hại hay có khi bị đuổi giết lại chính là người phụ nữ trong gương mà t nhìn thấy. T thề là chưa từng gặp hay thấy bả ở đâu luôn ấy, riết rồi t ám ảnh gương mặt đó luôn :)...
Nguyễn Vũ Ngọc Ánh 14
Tui nhớ là lúc mẫu giáo hay lớp 1 gì đó có chơi với một bạn nữ là cháu của bà hàng xóm. Tụi tui rất thân với nhau ngày nào tụi tui cũng qua nhà nhau chơi, tui còn nhớ rất rõ câu nói của bà hàng xóm là nhanh về chơi với bạn chứ bạn sắp đi rồi. Mấy năm nay tui đột nhiên nhớ lại xong hỏi mẹ tui về thông tin bạn kia thì mẹ tui bảo bà kia làm gì có cháu gái ?? 😀 ??
Nguyễn Sy 14
Đợt đi ĐL với đám bạn t lúc đầu bảo đi 8 đứa sẽ không bị lẻ nhưng cuối cùng có 7 thôi. Nên t là người bị lẻ, đi xe máy thì t đi 1m nhưng vẫn có cảm giác là t chở thêm một người phía sau đi cùng :)
Huỳnh Thuận 14
Tui đọc truyện và tui hay cap lại mấy chổ tui tâm đắc, bỗng dưng một ngày nào đó tui đọc lại và thấy nó không giống như những gì tui đã đọc mặc dù tui nhớ câu đó rất kĩ nhưng mà đọc lại nội dung nó lại không giống vậy ? Hoặc là nó na ná vậy ?
Tui mà ngủ nằm mơ mơ thấy người lạ xong thức dậy rồi là như kiểu mất kí ức về gương mặt đó luôn không hình dung nổi
Hạ Vy 14
Nguyễn Phong lúc nhỏ khoảng 4 tuổi t có đi múa, xong cái lúc xoay người nhìn xuống cánh gà sân khấu ấy, t thấy chị kia tóc ngắn ngắn xõa ra tầm nửa cổ thôi, mà chị đó nhìn dễ thương lắm kìa. Lúc t nhìn chị đó thì thấy chỉ cũng đang nhìn t, t còn thắc mắc là ủa sao không đứng cái hướng đối mặt với sân khấu mà xem cho dễ. Xong đến lúc múa xong t thấy chị đó vẫy vẫy tay kêu t, t mới chạy lại, nhưng mà ngộ là lúc nhỏ t nhát lắm, không dám lại gần người lạ đâu, mà đằng này thấy chị đó kêu thì t chạy lại liền luôn, còn có cảm giác kiểu thân quen lắm mặc dù mới thấy chị đó lần đầu. Xong chị đó kiểu xoa đầu t, rồi hình như nói cái gì nữa ấy nhưng mà t quên rồi, chỉ nhớ là chị đó kêu đừng có nói với mẹ em là em gặp chị. Mà hồi đó trường mẫu giáo của t chia thành 2 phần ấy, kiểu hình chữ nhật bị cắt ra thành 2 phần, phần trên là sân trước với lớp của mấy đứa 2, 3 tuổi. Nhưng mà có 1 lớp 4 tuổi rồi mà không đủ phòng nên dồn lên sân trước luôn. Thành ra sân sau có 1 lớp 4 tuổi với 2 lớp 5 tuổi thôi. T còn nhớ rõ ràng là chị đó bảo chỉ 5 tuổi rồi nên học ở sân sau, thành ra t không thấy chỉ được. Xong có mấy lần giờ ra chơi t cố tình lượn lờ ra sân sau kiếm chỉ, t đứng ngay cửa sổ từng phòng học xem luôn mà vẫn không thấy ai giống chị đó cả. Lúc t múa là tập dợt cho đợt Noel, xong đến Noel lúc chụp hình t có thấy chị đó 1 lần nữa, nhưng mà chị đó chỉ đứng xa xa nhìn t thôi, t cũng không đi kiếm chị đó được tại lúc đó Noel trường t cho phụ huynh vào, nên mẹ tao cũng đi kè kè theo t luôn. Xong từ đó về sau t không thấy chị đó 1 lần nào nữa luôn mặc dù t có đi tìm 😀
Thành Dương 14
Từng có 1 giấc mơ về 1 bạn nữ này mình có biết, nhưng không tiếp xúc nhiều, chỉ là 2 người bước ngang qua đời nhau như bao nhiêu con người khác, mình cũng chả có tí ấn tượng đặc biệt nào về bạn này cả, rất mờ nhạt, vậy mà nằm mơ rằng mình có cả 1 cuộc đời ở bên cạnh bạn ấy, nó chân thực, và dài hơn bất cứ giấc mơ nào mình từng có, thậm chí trong giấc mơ, mình đi qua những địa điểm mà lúc đó chưa từng đến, nhưng sau mình tò mò đến đó ktra (mấy nơi đó ở trong tp nên khá gần) thì giống hệt như trong mơ vậy 😶
Bongie Tae 14
Woa, t cũng bị giống bạn cuối nè. Hồi học đh có vô forum trường tìm sv năm nhất bỡ ngỡ như mình để add yahoo làm bạn, sau này có gặp ngoài đời cũng ko thấy cô đơn giữa rừng người. Nc với một bạn nữ thì hỏi thăm ra là ở Ninh Hòa, gần tp mình ở, cũng đi xe đò từ tp về 8-9h mới tới nơi, cảm thấy đồng cảm nên t hay nc. Sau này vào trường r thì 2 đứa ko nc nữa, cũng chẳng hẹn gặp mặt nhau, ko liên lạc nữa luôn, chắc vì khác lớp và quen bạn mới cả r. Sau chừng khoảng 1 năm hơn, chuyển sang khối chuyên ngành, đổi lớp trưởng lẫn bí thư nên t add yahoo, facebook của họ và nhận ra bạn bí thư là cái bạn năm nào t quen vì t nhớ nick yahoo lẫn thấy đã add rồi. Nhưng lạ ở chỗ bạn bí thư bảo bạn ấy ko ở NH, bạn ấy ở miền Tây cơ, chưa nc vs t bao giờ. Trong khi t nhớ rất rõ là có nc r, nhớ những thông tin bạn kể như thế, nhưng khi tìm lại trong lịch sử trò chuyện thì ko thấy tn nào nữa hết...

Lúc đó cảm thấy lag nhẹ, và khá kì lạ
Bùi Nguyên Hạnh 14
Tôi nhớ rõ ràng là mẹ tôi có nuôi con sữa chua* để làm yaourt. tôi nhớ rõ ràng là cả cô hàng xóm và dì của tôi cũng nuôi rồi hướng dẫn lại cho mẹ tôi. sau đó tôi còn nhớ rõ là thỉnh thoảng mẹ tôi mở cái hộp thủy tinh chứa nó ra kiểm tra r cho tôi xem. Tôi nhớ rõ ràng hình dáng của nó và cả cái hộp thủy tính đó như thế nào. Vậy mà khi tôi nhắc lại thì mẹ tôi khẳng định mẹ tôi chưa bao giờ nuôi dì tôi và mấy cô hàng xóm cũng chưa nuôi bao giờ nhưng mà cái hộp thủy tinh đó vẫn còn trong nhà tôi. Thực sự thì lúc đó tôi chưa từng biết về nó sau đó tôi mới lên mạng tra xem có tồn tại loại con sữa chua này không. Và nó có thật.
* đây là loại nấm sữa chua tên là kefir
Nhất Chi Hoa 13
Tui có con em gái kém tui 6 tuổi. Năm tui lớp 1 là nó sinh. Nhưng trong vòng ba năm tui lớp 1,2,3 thì hoàn toàn không nhớ đến sự tồn tại của nó. Thề luôn, đến giờ tui thật sự không nhớ được kí ức liên quan đến nó, kiểu như chưa từng gặp nó trong ba năm đó luôn :((
Duyen L Nguyen 13
Cái này tui cũng ko biết ai sai ai đúng nữa :) nhưng tui có 4 người bạn chơi rất thân, tụi tui học chung từ c2 đến bây giờ. Có một điều kỳ lạ là cả 4 đứa bạn đó đều nhớ rất rõ thông tin chi tiết về 1 người đã từng học chung với tụi tui (tên, mặt mũi, các mối quan hệ của người đó). Nhưng tui lại ko hề có 1 ấn tượng gì về ng đó cả dù tụi tui lúc nào cũng đi chung với nhau. Vấn đề ở đây là tui đã lục hết tất cả những tấm ảnh đc chụp năm c2 bao gồm hình kỷ yếu và hình tập thể cũng đều ko hề thấy xuất hiện mặt hay là tên của ng mà 4 đứa bạn tui nhắc. Thậm chí là tui đã hỏi những ng mà 4 đứa bạn tui nói là thân với ng đó, ngta cũng ko hề nhớ tới đã từng chơi thân với 1 ng tên như vậy??? 4 bạn tui biết rất rõ ng đó nhưng tuyệt nhiên cũng ko hề có tấm hình chụp chung nào (tụi tui đã xài đt cảm ứng từ năm c2 nên hình ảnh đc chụp khi đó hầu như ko bị mất đi)
Hải Nguyên 13
Tôi cũng gặp 1 chuyện na ná như vậy 1 lần. Đó là vào một buổi chiều hồi cấp 1 của tôi, thầy bảo cả lớp tôi mở sách ra để học bài toán mới nhưng rõ ràng tôi nhớ hôm qua đã học bài này rồi cơ mà, tôi còn nhớ rõ bài này làm sao, tôi chép trong tập như thế nào hay kể cả việc cậu bạn ngồi bên hỏi tôi bài này giải ra đáp án gì tôi đều nhớ rất rõ, lúc ấy tôi bất ngờ thốt lên thì cũng có 1 2 bạn cũng bị như tôi vậy, sau đó tự nhiên tôi bỗng quên đi bài toán đó 1 cách khó hiểu ? Có lẽ tôi bị dejavu hoặc thuyết đa vũ trụ là có thật :v
Ngọc Trần 13
Mình và nhỏ bạn thân Ngọc Huyền cũng có 1 khoảng thời gian bị mất ấy. Rõ ràng là tụi mình đã chơi với nhau từ đầu năm lớp 10. Bằng chứng là tấm ảnh selfie với nhau, bạn ấy cũng lấy ảnh đó làm avatar facebook một thời gian. Còn có 1 lần mình bị nguyên trái banh bóng chuyền đập vào mặt, bạn ấy còn vô cùng lo lắng, tìm nước đá cho mình chườm lên chỗ đỏ. Nhưng rồi đột nhiên không biết sao mình không có mấy ấn tượng với bạn đó. Đến tận cuối năm lớp 11, cô di chuyển chỗ ngồi của mình sang ngồi phía trên bạn ấy, mình mới biết là trong lớp có bạn đó. Rồi dần dần nói chuyện với nhau nhiều hơn, thấy hợp nhau cực kì nên trở thành bạn thân luôn đến nay. Bạn ấy cũng thừa nhận bản thân không nhớ rốt cuộc trong khoảng cuối lớp 10 và đầu lớp 11, tụi mình đã ở đâu mà hai đứa không hề biết đến sự tồn tại của nhau 🤷‍♀️🤷‍♀️🤷‍♀️
Vi Na 13
Lúc chưa chuyển trường , học chung với 1 bạn nam bị câm ,bạn đó chỉ nói ú ớ chứ ko nói ra bình thường được, hay bị mấy bạn nam chọc như lột quần ném lên cây, toi hay mua đồ ăn cho bản ( ông nội tui cho tiền tiêu vặt nhiều lắm ). Học chung tới năm lớp 2 tự dưng thằng ông nội đó đấm toi 1 phát vào ngực ,toi pùn quá toi chạy đi mua đồ chơi chơi cho đỡ pùn ( cái chong chóng bay bay ) , cái tui phóng cái chong chóng đó ,nó rớt xuống bãi nước toi đi nhặt và bị xe tông, mặc dù tui đang ở trong sân trường giờ ra chơi,rồi ko nhớ nữa chỉ nhớ cô kia hỏi tui điện cho ông nội rước về ko , tui bảo ko rồi cổ kéo tui ra sau trường xối nước lạnh tui, xong tui đi vô lớp ướt nhẹp, sang hôm sau tui ko thấy bạn đó nữa sỉ số lớp là 41 mà vắng bạn đó vẫn còn 41 tui tưởng lớp trưởng đếm sai nên nói lại cô mà ko ai biết thằng củ loz đó là ai 😿🖕
Sơn Hải 13
T chắc chắn 100% rằng hồi bé xem pokemon thì pikachu có vệt đen ở cuối đuôi, t còn thích pikachu đến nỗi vẽ đi vẽ lại pikachu nên k thể nhầm đc.
Nhưng giờ thì không thấy vệt đen đấy đâu cả 😞
Trần Tố Loan 13
hồi 6 năm trc, t xem 1 phim, gọi là phim A, có một bài nhạc phim t thuộc làu làu nhạc luôn, bật nghe suot. Xong đùa chứ bẵng đi 6 năm, hno nhớ ra t tìm list ost phim A để nghe lại đ hề có bài đấy??? mà vô tình nghe đc bài đấy lại thành ost một phim B khác ra mắt cách đây 2 năm cm ạ. Đào hết cái YouTube thì bài đấy vẫn là ost phim B ôi vcl giống như có bàn tay vô hình thiết lập lại vậy?? kí ức của t còn rõ mồn ko thể nào có chuyện này huhu :(((
Phan Lê Kim Khánh 13
Mình nhớ rõ hồi mình lớp 1, chả hiểu lúc đấy lại chỉ còn mình ở hành lang trường (t rất ngoan học xong là về) . Chợt thấy có bạn nữ đi trước co giật r ngã ào luôn, tui còn thấy sùi bọt mép, t ngồi xuống thì tay vỗ vỗ kêu bạn ơi nhưng thấy lạnh ngắt, xong t đưa tay để dưới mũi... K thở thật. Sợ quá vừa khóc vừa chạy đi thôi. Mai lên trường thì hôm đấy là thứ 2 :) mẹ còn hỏi sao khóc thì t k trl, mẹ bảo xin đi chơi mà khóc. Tới bây h vẫn k hiểu tại sao mình ở trường (k hề mơ nha)kbt bị doạ hay ng thật nữa..
Hoàng Sơn 13
Má, t sợ nhất là mơ giấc mơ tiếp nối hiện tại, kiểu là như này, mình đang ngủ xong sau đó có người đánh thức nhờ hay bảo mình làm việc gì đó, vì là lúc đó khá mệt nên ngủ thiếp đi, trong mơ mình làm những việc y như người đó dặn @@ xong ngủ dậy còn an tâm là làm xong rồi 🙉🙉🙉
Lâm Tường 13
Đây là chuyện của bạn mình, mình chứng kiến nên kể thôi ạ.

Hồi c2 có lần kiểm tra xong phát bài cô bảo đọc điểm để vô sổ, đến lượt của bạn mình thì có tiếng của bạn ý hô lên "dạ 9 điểm". Mọi chuyện sẽ chẳng có gì lạ nếu như nó không quay sang làm mặt kiểu: ơ t đã đọc đâu??? Trong khi cái giọng kia rất giống giọng nó và thật sự là nó chưa hề lên tiếng.
Lưu ý: Nội dung bài viết được nhặt từ cộng đồng mạng. Nhặt Cơm không đảm bảo tính xác thực hay bất cứ vấn đề liên quan.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn