Kể về lần đi mổ trĩ

Maria Huyền Diệu
Review mổ trĩ
Ở đây có ai từng mổ truỹ chưa? Riêng t cảm nhận đau 9 nhưng xấu hổ đội quần 10 🙃
T xin review trước nhé…
Phải nói cái cơn đau khi bé truỹ sưng nó thốn kinh khủng khiếp, đến mức mỗi khi cơn đau đó hành hạ t t tự nhủ lòng nếu ăn c*t có thể làm biến mất cơn đau truỹ này thì t cũng chấp nhận ăn c*t để nó biến mất đi… Ấy vậy mà t lại k dám đi khám cm ạ, có thể ăn c*t nhưng không thể vác mặt đến phòng khám truỹ🙂. Cũng có thể thông cảm được vì t là con gái mà…
Rồi một ngày chuyện gì đến cũng đến, t đang ngân nga những giai điệu quen thuộc khi đang thả hồn mình trong toilet ( t bón lâu năm nên mỗi lần đi ẻ t có thể sáng tác hẳn một album chục bài liền cm ạ), xong xuôi đứng dậy định nhấn nắp bồn cầu thì ối giồi ôi nguyên cái bồn máu me tung toé… Lúc đó t sợ hãi vkl, chỉ biết “Mẹ ơiiii” và 5p sau xe cấp cứu có mặt tống thẳng t vào bệnh viện.
Vào đến nơi thì bs sẽ khám đích, cm sẽ được nằm sấp lên một cái ghế, banh 2 cái chân ra và được mang một cái quần chọt một lỗ thủng ngay đích để BS có thể chiêm ngưỡng nó. BS khám cho t là nam cm ạ, và cũng là BS sẽ mổ cho t luôn. Khám xong, có kết quả chụp thì abs gọi t vào, chỉ vào hình ảnh chụp bé truỹ chân thực của t và phán một câu xanh rờn: truỹ độ 4, mổ gấp, sao em lại để đến mức này mới đi bv vậy em? Chắc thời gian qua em đã phải chịu đau nhiều lắm!! Đm câu cuối nghe thật ngôn tình nhưng qua tai t nó như sét đánh vậy, trong đầu t chỉ hiện lên 3 chữ : NGÀY MAI MỔ!
Điều em khum muốn nay cũng đã đến, vào một đêm lặng thinh chính anh cũng đã nói: chúng ta mổ thôi, đao lòng quá đi, cho dù biết trước nhưng em đây vẫn thấy sao thật bất ngờ…
Sáng sớm hôm sau, t được bơm cho 1 hơi gì đó vào đích, chả biết là gì nhưng sau khi bơm xong tầm 10s, t chạy không kịp vào toilet, cảm giác như trong bụng t có ruột gan phèo phổi gì t đã cho ra hết lúc đó luôn… T chợt nghĩ giá như mỗi lúc táo bón có cái bơm này thì hay biết mấy nhỉ??? Sạch sẽ bụng xong t được dẫn lên phòng nội soi đích, cả đêm t không ngủ chỉ để đọc mấy chục trang review chuyện đi mổ truỹ và nội soi đích :)))) Lúc dẫn t xuống phòng nội soi, bé y tá cứ nhìn t với ánh mắt thương cảm và không ngừng động viên “Cố lên chị, cố gắng chịu đựng chút thôi nhanh lắm, chắc cũng k đau lắm đâu chị…” T nghe xong càng hoang mang hơn, nghĩ trong đầu vkl thà nó đừng động viên còn hơn… Ở phòng nội soi đích cm sẽ được nằm lên 1 cái bàn, nằm nghiêng 1 bên và cũng mang cái quần y như hôm qua khi khám đích. BS nội soi cho t vẫn là một bs nam 🙂. T đã tự nhủ sẽ nhắm mắt để tim không đau nhưng cái tính tò mò của t nó đéo nghe cm ạ, đến giờ t vẫn còn nhớ như in hình dạng của cái cây chọt đích ấy. Trước khi cho vào BS sẽ thông báo đàng hoàng “Anh chuẩn bị cho vào nhé”.. T cũng nhẹ nhàng dạ. Và rồi t đã mất trinh lỗ đích theo cách như vậy đấy cm, nhưng kì lạ là những câu hỏi han của BS lại làm t nhớ đến lần mất trinh lỗ khác “Đau lắm không em? Cố gắng chịu một chút nữa thôi em nhé! Lúc nào đau quá thì em la lên để anh biết nhé…”. Nếu chúng ta không gặp nhau trong hoàn cảnh này, và nếu anh dùng thứ khác để nội soi em thì chắc là em sẽ hạnh phúc lắm… Nhưng đời đâu như là mơ?
Xong xuôi tầm 30p t được đẩy lên phòng mổ. Vào phòng mổ thì cm phải cởi hết kể cả nội y, chỉ quấn một lớp vải quanh người như khăn tắm í. Trong phòng mổ có tổng cộng 6 người: abs mổ chính cho t và 1 bs nữa, 3 người kia chắc phụ mổ và 1 cô gây tê tuỷ sống. Trừ cô ra thì tất cả đều là nam 🙂. Sau khi mũi tê phát huy tác dụng, t k còn cảm giác gì ở nửa thân dưới thì các BS bắt đầu vào việc. Cm ai đã từng đi đẻ thì sẽ hiểu cái thế nằm ngửa banh 2 càng cua của mình để BS xử lí. T còn đang chưa quen với sự ngại ngùng này thì abs tự dưng cất giọng lên nói chuyện có lẽ để trấn an t “Em đã có người yêu chưa?”. Lúc đó sự uất ức bao lâu nay của t có thể đã lên tới đỉnh điểm, t trả lời với một sự nhẹ nhàng nhưng đậm chất hờn dỗi “Sao anh lại có thể hỏi em câu đó trong hoàn cảnh này vậy…” Thật luôn, abs hỏi t câu đó khi đang nhìn vào em truỹ của t, vậy thì t còn mặt mũi nào mà mơ về một tương lai sau này với abs dù cho t chưa có ny??? Sau đó abs thấy t ngại ngùng quá cũng trấn an “Khum sao đâu em, bệnh này người ta bị nhiều lắm em khum có gì phải xấu hổ cả, cứ thoải mái nhé!”. Nhờ câu nói đó mà t dần lấy lại sự tự tin, đang chuẩn bị enjoy thả lỏng thì bỗng nghe thấy tiếng ồn ào xì xào như một ai đó đang bước vào. Và đm không phải là một ai đó mà là RẤT NHIỀU AI ĐÓ. Nghe đâu là ông BS trưởng khoa, biết hum nay abs mổ cho t nên dẫn mấy thực tập sinh đi quan sát… Trong biết bao nhiêu ca mổ ngày hôm đó thì t là người được chọn để làm mẫu cho cả khoa quan sát🙂🙂🙂🙂
Đù má khúc này t đéo kể cm cũng đủ hiểu nó nhục nhã và thốn đến cỡ nào. Lúc đó nếu cho tao ăn c*t để biến khỏi phòng mổ thì tao cũng chấp nhận ăn. Thấy t có vẻ ngại nên cô gây tê lúc nãy chủ động hỏi t nghe nhạc nhé, mở nhạc và đeo headphone vào cho t, nhưng khum hiểu sao lúc đó lí trí t lại mách bảo 1 điều “Vì sao lại chủ động cho t nghe nhạc? Lỡ như lợi dụng lúc t k nghe thấy gì mọi người sẽ bàn tán về bé truỹ của t thì sao? Lỡ trong lúc mổ mấy bs cố ý gắn camera hay con chip trong đích của t để quan sát cho 1 thí nghiệm nào thì sao?..” Nghĩ vậy nên t giả vờ nói cô í giảm âm lượng xuống vì nhạc hơi to (mục đích là để vẫn nghe được các bs nói chuyện với nhau)…
Mổ tầm 30p thì xong, abs hỏi t có muốn xem cục truỹ của em khum? Đm tất nhiên t từ chối, đã vậy còn ngoan cố bảo “anh chụp hình lại rồi, lát anh gửi ảnh qua cho em xem nhé”…. Có nhiệt tình quá khum vậy anh???
Mổ xong t nằm viện 3 ngày rồi ra viện, ngày nào abs cũng qua hỏi han 2 lần đều đặn với những câu hỏi mà đến ny chắc cũng k bao giờ quan tâm t được như vậy “Em đã đi ị chưa? Ngày này em ị mấy lần? Khi nào không ị được thì gọi cho anh nhé…”
Sau lần đó t thề sẽ uống 1 ngày đủ 2l nước, ăn tất cả các loai rau trên đời nếu có thể để không bao giờ gặp lại abs và những con người trong phòng mổ đó nữa…
Chúc cm sẽ khum bao giờ được trải nghiệm sự mổ truỹ này như tao!
Hương Đào
Lúc nằm trên cái giường mổ , đưa đít cho bsi thắt búi trĩ , ổng hỏi tao là ăn mì cay cấp độ mấy , tao nói cấp độ 1 , ổng nói đít tao thì cấp độ 7 rồi !! 🙂. Có 4 búi trĩ cần thắt chứ nhiêu .
Thanh Toàn
Bs mỗ trĩ cứ như bị nguyền rủa là phải khác giới tính với bệnh nhân hay sao ấy
Lúc t đi mổ cũng là bác sĩ nữ vs 1 dàn y tá nữ😑
Lưu ý: Nội dung bài viết được nhặt từ cộng đồng mạng. Nhặt Cơm không đảm bảo tính xác thực hay bất cứ vấn đề liên quan.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn