Có bác nào biết truyện ma che mắt ở đường tàu không?

Chí Dũng
Trước đây hồi mình còn nhỏ thì nhà mình vẫn còn ở Trại Chuối, gần nhà có đường tàu HN-HP chạy qua, mà đường tàu ngày xưa nó không đẹp như bây giờ đâu, bạn nào ở khu Vạn Kiếp và Trại chuối sẽ biết, ở đấy còn có địa danh là cống ma, trước đấy nó là cái hầm, khi máy bay mĩ ném bom xuống là hầm sập chôn nhiều người chết lắm, thế nên ngày trước đường tàu ở đấy cực kì nhiều vụ tai nạn, mà tai nạn tàu kẹp thì kinh khủng luôn, tai nạn do xe container không thấm gì cả. Trước đây mình được tận mắt chứng kiến cảnh tàu kẹp 1 chị, lúc đó mình đang chơi ngoài đầu dốc thì tàu đến, tàu kéo còi rất to mà bà này đi xe đạp cứ phi đến, thế rồi xe đạp văng ra, chị này bị tàu cán, nát bét, óc bắn cả ra. Có lần có 1 bà nữa thì cứ chạy dọc theo đường tàu, may sao có người dân người ta thấy thế thì người ta mới kéo ra. Lúc sau bà ấy kể là đang đi bình thường thì thấy dọc đường tàu ở đâu nhiều thịt lợn thế, bà ấy chạy dọc đi nhặt, nhưng mà thật ra làm gì có thịt đâu, chắc ma bịt tai che mắt nên mới thế.
Gia Cương
Mình có đứa bạn làm bên đường sắt đơn vị khám xe(tàu). Bạn mình kể là bữa đó đang khám xe(tàu) thì gặp 1 người nhảy trên tàu xuống, tưởng là người vô gia cư bình thường đi tàu ké thôi nên hông để ý, cái lát sau người đó tới gần hỏi là ở gần đây có hầm than nào không. Lúc đó bạn mình mới run sợ tại ở mình là bình thuận làm gì có hầm than nào với lại có ráng nhìn cũng không thấy được mặt mũi của người đó, nên nó về trạm nằm niệm phật tới sáng luôn. Mình nghe bạn mình kể lại vậy á :v
Phạm Đào Hoa
Chuyện là năm đó, em đi làm thêm, hay về muộn, tầm 11h hay 11-30 lận. Em muốn về nhanh, phải qua cái đường tắc. Mà đường này giao với đường ray xe lửa 😥 Lúc đó vắng lắm các bác ơi, đường tối nữa. Em thấy có một cô kia mặc áo bà ba ngồi trên đường ray. Em lái chầm chậm lại rồi đi luôn, do nghĩ bà đó bị thần kinh hay gì giữa khuya ngồi ngoài đường tàu. Sáng ra kể đứa bạn nhà gần đường ray nghe. Nó nói, hôm qua có người phụ nữ bỏ xe lại trước rào chắn, bà đó mặc áo bà ba. Tàu vừa qua là bả nhảy vào luôn 😥 Ai ở BT chắc biết vụ này ha 😥
Phan Văn Anh
Quê tôi cũng có một tuyến đường sắt Bắc Nam nối từ Hải Phòng ra Hà Nội. Lúc bé chiều nào cũng vậy, sau giờ cơm đám nhóc chúng tôi lại tụ tập nhau cùng lang thang dọc theo đường tàu với hi vọng trẻ con là tìm được thứ hay ho gì đó mà khách trên tàu đánh rơi. Tuy tôi chưa thấy những câu chuyện tâm linh về con đường đó nhưng nghe kể thì nhiều, đặt biệt là những câu truyện ma đầy rùng rợn của mấy bác dò đường tàu, thường xuyên kiểm tra dọc theo rây con tàu xem có dị vật gì chắn ngang gây nguy hiểm không. Bác kể đêm đó trực hai thằng ca đêm, sau cơn mưa lúc chiều tối khá lớn nên phải kiểm tra lại rây tàu, quảng đường tầm 2km. Bác cầm đèn pin ra khỏi trạm gác thì đã gần 10h đêm. Bình thường chỉ tầm 11h là xong, còn tàu thì 2h sáng sẽ qua. Hôm đó chú bảo sao lòng cảm thấy bất an, không khí thì lạnh lẻo, có lẻ do cơn mưa luc chiều thôi. Châm điếu thuốc chấn an tinh thần mà 2-3 lần mới mồi đc. Bác nói bữa đó nó con đường quen thuộc hằng ngày mà kỳ dị gì đâu. Đi được một quảng bác mới thất thần đứng lại vì phía trước là một mảng tối om bao trùm. Chắc do cơn mưa làm mất điện một dãy đèn đường. Nữa muốn về vì sợ nữa lại do có đá hay cây to chắc qua rây thì nguy. Nên đành đi tiếp khi đã đi được một đoạn thì cái đèn pin chợt chạp chờn chọp tắc rồi tắt hẳn, bác đứng ngơ ra đó cố tháo pin sửa lại nhưng vẫn thua, đang muốn chạy nhanh về trạm thì nhìn từ xa có bóng người đi ngược lại, tay cầm một cái đèn dầu leo loét, đội nón lá sụm, nhìn dáng người thì đoán chắc là phụ nữ. Đang rung trong lòng mà gặp được người mừng như bắt được phao. Bác hô to rồi chạy lại định mượn ánh sáng con đèn cùng đi chung đường về cho đỡ sợ. Lại gần bác nhìn người phụ nữ này có chút quen mặt nhưng không nhớ đã gặp ở đâu, tầm 50 tuổi, bình dị, tươi cười đi cùng bác, nói rằng nhà xóm dưới, nhưng đi làm ở xóm trên, do chiều mưa to nên không về đc. Nhà còn mấy đứa cháu nên phải đi đêm về vì sợ chúng nó lo...bác cũng cười cười không hỏi thêm nữa. Hai người bươc đi trên con đường tối, mà bác cảm thấy quái lạ sao đi cũng lâu rồi mà chưa thấy đoạn có đèn đường, nhìn người phụ nữ vẫn chậm rãi bước đi phía trước soi đường. Đi được một đoạn thì nghe giọng người phụ nữ cất lên:
"Anh hay đi trực ca đêm vậy chứ không sợ ma sao"
Bác thở phào nghỉ thầm " nói sợ ma thì chắc là người rồi"
" tui đàn ông con trai mà sợ ma cỏ gì chị ơi, toàn chuyện tầm phào hù con nít"
" tui cũng mong gặp một lần coi nó ra làm sao, nó dám hù tôi... tôi đập đầu nó cho chị coi haha" bác vừa nói vừa cười như đùa để quên đi cảm giác sợ.
Giọng nói kia lại cất lên " thế anh đi nảy giờ mà không cảm thấy có gì lạ sao"
Bổng bác giậc nẩy mình, sao không gian êm ắng quá vậy, không một tiếng côn trùng ếch nháy sau mưa. Óc cục nổi lên từng đợt, tóc gáy dựng đứng cả lên quay mắt nhìn người phụ nữ thì trời ơi.... cái đầu đã quay ngắt lại 180 độ nhìn bác trong khi cơ thể vẫn ở phía trước. Cái nón lá rách sập xệ vẫn mơ hồ thấy được gương mặt nát bấy nhầy máu thịt kia, máu vẫn không ngừng chảy từ một bên hốc mắt. " mày muốn gặp lắm hả....." " đầu tao nè.... đập đi... nè..." kèm giọng cười quỷ dị. Bác như chết chân rung lên từng hồi... miệng ú ớ trước những thứ quá mức kinh khủng... hình ảnh cuối cùng bác nhớ là thân ảnh ấy vẫn cầm đèn đi về phía trước....bác ngất đi và được người bạn trực cùng tìm thấy đưa đi trạm xá. Từ đó bác bỏ trực đêm chỉ làm ca ngày. Cũng mang đồ ra đó cúng xin lỗi. Mỗi lần đi ngang qua cái khúc đường đó bác lại lạnh sóng lưng.
Nói chung nghe truyện ma mà biết địa điểm đó thì thú vị và thật hơn. Bạn nào đi phượt từ trung ra bắc chắc có dịp qua cung đường này. Vắng như khá đẹp
Phương Mie
Có lần đi làm về khuya ( hồi đó tôi làm ở rạp chiếu phim ) lúc đi ngang đường ray đoạn khách sạn 57 ( ở Biên Hòa) , tôi mới nói với con em họ đang chở tôi rằng : " Nhiều nhà ăn nhậu quên cả con cái không quan tâm. "
Nó hỏi: ủa sao tự nhiên nói chuyện đó ?
Tôi: " Thì giờ này trễ vậy rồi mà vẫn còn đứa con nít đứng chơi ngay khúc đường ray nè. "
Nó quay đầu lại nhìn rồi nói : Gì vậy?Nãy giờ đâu có thấy ai ở đó đâu!!!
Tôi bất giác giật mình ngoảnh lại xem, và đúng là tôi vẫn thấy đứa trẻ đó, lần này còn có thêm 1 người đàn ông. Cả 2 đều đang đứng ngó lom lom về phía tôi.
Tạ Hoàng Phi Hùng
Hồi xưa nhà mình chẳng tin vào chuyện ma quỷ. Hồi đó có vào đồng nai mua 1 chiếc xe tải. Biết là xe bị tai nạn nhưng vẫn mua về chạy. Về cũng tai nạn 2 lần. Nhưng may mắn không có thiệt hại về người. Sau bán xe lại cho người khác. Chủ sau bị tai nạn xe lửa đâm tan xác cái xe luôn.
Còn bản thân mình cũng có trải nghiệm. Nhưng trạng thái tinh thần lúc đó là đang buồn ngủ. Tầm 2h sáng đi từ Vũng tàu về biên hoà, đang đi trên đường mình thấy rõ ràng có 1 nhóm thanh niên đang đứng, ngồi ở dải phân cách. Bất chợt có 1 cô gái mặc quần jeans lao ra. Mình thắng lết bánh luôn. Thằng bạn ngồi sau giật mình hỏi tự nhiên đang chạy thắng lại xém té luôn mày. Mình bảo nó mày ko thấy người ta lao ra đường à. Nhìn lại xung quanh éo thấy ai luôn.
Lúc đó hơi rén rén rồi. Đi tiếp có đi ngang qua khu nào giống nghĩa trang, thấy cục lửa từ trên cao bay xuống, phía sau là giọng nói the thé, rít rít lên, giật mình thì không thấy gì nữa, nhưng vẫn nghe giọng the thé. May sao qua khúc đó có cây xăng tắp vào luôn. Đến chỗ cây xăng thằng bạn bảo nãy giờ tao gọi mày, vỗ lưng mày, mà mày làm gì im re rồi tắp vào đây vậy.
Hà Phạm
Tạ Hoàng Phi Hùng tui chưa bao giờ thấy tàu hay mới đi ngang qua mấy ray tàu trong sg 2-3 lần gì đó thui nhưng chuyện bị ma che mắt tui từng bị 1 lần hoảng vcl đi ý.
Tui nhớ rõ hôm đấy buổi chiều tui chở con b tui đi chơi mà tự nhiên thấy ủa lạ sao hnay trên đường ko có xe gì hết?. Thật sự là tui vẫn nhớ rất rõ từng giây từng phút từng cảnh ngày hôm đó, ko biết ông giống tui ko tui đ nghe được một âm thanh gì luôn - vừa quẹo một cái vô đường lớn (mà đường này cầu đổ dốc xuống nha đông lắm) tui thấy yên tĩnh vcl như tưởng đang trong truyện ý, xong tui thấy tay b tui cố chòi lên trước rồi vỗ thật mạnh đập mu bàn tay tui, tui ban đầu còn tưởng nó che nắng giùm còn thấy sao hnay con ml này tốt thế thì nhịp nó ngày càng mạnh vỗ đỏ hết cả tay (mà tui ko đau nha, chỉ thấy tay nó chuyển động thôi cũng ko âm thanh gì) tui thắng gấp luôn thì tự nhiên thấy bà cụ cách xe tui có mấy mét thôi 😱😭 xém nữa là tông bả rồi. Con bạn ngồi sau lưng nhìn nó như sắp xĩu tới nơi tay chân nó quíu luôn giọng nó muốn khàn lun ý, mấy ng đi đường nhìn tui chằm chằm. B tui nó kể nó hét lên đập vai la ơi là la mà tui ko có nghe, bà cụ này thì qua đường chậm mà tui như kiểu nhất quyết tông chết bả ý may sao tui dừng thắng kịp :(((. Đến tận bây giờ vẫn nhớ rõ cảm giác yên tĩnh ko bóng người đó
Trọng Huy
Èo nhớ hồi t về nội chơi, nội t ở Nghệ An, mà tuyến lên Quỳnh Lưu là có đường tàu, nhà nội gần đó, hôm đó đang chơi thì thím t về bảo có cặp zkck bị tàu hỏa tông, ngta chạy kéo bà zk ngồi đằng sau xe lại được, còn ông ck nát bét, bà zk lúc này nữa tỉnh nữa mê xong tỉnh hẳn rồi thấy ck mình trước mặt như tô tiết canh thì mới òa khóc. Rồi mếu máo kể lại kêu đến khúc đường ray thì thấy 2 người dịnh lại hỏi đường, 2 người này cứ hỏi đi hỏi lại hoài mà 2 zkck đã chỉ cho rồi vẫn không chịu ngừng hỏi, mà lúc đó chỉ thấy đúng có 2 người đó thôi, không thấy từ xa có tàu hỏa lun mà. Đến lúc có người chạy ra kéo bà zk dô là tàu ăn mẹ ông ck rồi, đúng 12h trưa lun á. Xong bà thím t mới nói giờ đó là không nên lại gần mé đường ray, toàn cô hồn nó dẫn cho chết để nó đi đầu thai không à, nói xong bà thím bà tả lại cái vũng tiết canh tè le đó mà t bỏ mấy bữa sáng lòng bánh mướt 🙂
Trang Đoàn
T đang nấu ăn! Lát nữa nấu xong t kể cho nghe. Quê t ở Quảng Ngãi, tầm 7-8 năm trước có ai còn nhớ vụ cả gia đinh 3-4 người, với ông ny của con gái chết trên chiếc xe hơi bị tàu lửa cán không? Tâm linh cả. Đứa con gái út chết trẻ cũng linh lắm
Trang Đoàn
Cái đợt mà xảy ra chuyện đó (nổi tiếng lên báo lận) là t đang ở SG, mn chuyện là nghe gđ kể lại thôi (kiểu người lớn nc với nhau, t nghe lén đc 😂😂😂). Cái đường ray khúc đó quê t là ở khúc Nghĩa Phương. Khúc đó nổi tiếng rồi, mấy đứa bọn t hay rủ nhau xuống Nghĩa Phương ăn ôc, qua khúc đó là phóng nhanh ko à. Nghe mẹ t kể lại là bữa đó xe qua đc tới giữa đg ray thì bị tắt máy, không nổ máy đc. Trên xe có gđ của ông đó với ny của con gái lớn. Gđ với ông ny chết hết, còn cô con gái cả sống mà đứt chân hay sao á. Là bị 4 người ở đường ray bắt để thế mạng. Mẹ t nói đoạn đó xưa nay nổi tiếng. Hồi xưa có mấy ng đi làm sớm là thấy có 4 người ở dưới khúc sông (hay mương gì á) gần đó bắt cá tôm, còn rủ họ xuống bắt cùng. Mà sợ có ai dám dừng đâu. Có mấy quán nhậu ở gần đường ray đó, mái nhà lợp bằng tôn á. Tối ma nhảy trên nóc đùng đùng, sau dẹp quán hết luôn. Đường ray chỗ nào cũng có vong hết á! Nên mn đi qua đường ray thì nên cẩn thận, hợp tuổi hợp mạng đúng ngày là họ bắt đi thế mạng cho họ á. Mấy lần t đi tàu từ SG về, a t có chỉ chỗ của chiếc xe cho t xem, bị kéo đi cả chục mét. À cô con gái Út chết trẻ nên linh lắm. Hay hiện về. Đợt có a kia hay đi làm về giấc chiều thì thấy chị này đứng ven đường vẫy tay xin đi nhờ. Thì a cũng đứng lại cho đi nhờ. Trên đường đi cũng nói chuyện qua lại. Ảnh nói mà nhìn lạ lắm, thấy chân c này k có mang dép, mà đinh ko à, đinh cắm đầy chân luôn. Chở c đó về xong, mấy ngày sau bạn a này rủ ảnh đi qua nhà của gđ bị tàu hoả cán thắp nén nhang cho ng ta (ở quê mà! Tình nghĩa lắm). Lúc bước vào thấy ảnh thờ của c đó, ảnh ú ớ không nói nên lời luôn. Chỉ nói "cái con này nè! Con này nè!". Xong sau này kiểu đầu óc hơi điên điên dại dại luôn.
Trang Đoàn
Còn lúc bé ở quê, hay đi chăn bò, tụ tập với mấy đứa lớn hơn, nghe bọn nó kể chuyện ma ngoài đồng với đường ray (chuyện bọn nó gặp phải). Nó kể, mỗi khi đi qua đường ray (khúc này ở khu Hiệp Phổ Bắc quê t, khác đoạn mới nãy, đoạn này gần nhà t) là nhét trấu vào miệng, để k nói được. Chứ k đi qua đó mà nghe ai kêu xong tl là bị câm luôn, mất mạng như chơi. Không được nhìn lại luôn. Hồi xưa đi chăn bò chăn trâu, bị ma dấu là bt luôn á. Nó nói bị ma dắt thì tuột quần ra tè xong lấy nước tiểu rửa mặt là được. Bị ma dẫn đi cho ăn bánh ít (loại bánh đen đen ở quê t), ăn quá trời ăn, lúc ng ta phát hiện ra thì miệng toàn cứt bò. Ở quê mà! Với cái hồi xưa nữa (hơn chục năm về trc) thì ma nhiều lắm! Ma giấu là bình thường luôn. Tối nào cũng ôm mền gối qua nhà chị hàng xóm ngủ bảo c kể chuyện ma nhà c cho nghe 😂😂😂 sợ mà khoái nghe lắm
Trang Đoàn
Ở dưới quê nhưng nhà của chị là nằm ngoài đường cái (đường nhựa), còn phía sau nhà thì cũng có đường làng, đường đất nhỏ, ruộng lúa. Thì sau nhà c này, cách 1-2 cái vương gì đó, là nhà của ngoại chị này. Kể sơ qua ngôi nhà này 1 chút thì hồi xưa nhà này có bị cháy và có người chết cháy trong nhà. Hôm đó, ông ngoại của chị này có việc đi đâu đó, mới nhờ mẹ c đó qua trông nhà giúp. Ở quê thời điểm đó, cũng có nhiều nhà chưa có nhà vs đâu nên mẹ chị này mới ra vườn đi tiểu. Nhìn vào nhà thì thấy nhà sáng. Thì c này mới bảo là cái người chết cháy kia, k biết là trong lúc chết cháy họ bị mất cái gì mà thỉnh thoảng họ về đốt đuốc cứ soi dưới đất đi tìm gì á. Mẹ chị này đi vào nhà, thì lúc mà vô tình mẹ chị nhìn ra cửa sổ đúng lúc người kia nhìn lại, mặt đối mặt nhau qua cái cửa sổ luôn. Mà hình dạng người kia rất ghê, cái hình dạng lúc bị chết cháy á. Mẹ c này sợ quá mới hét lên bỏ chạy luôn, coi như là bỏ nhà cửa luôn, ko đóng cửa luôn, giờ là coi như ai muốn zô lấy gì lấy đi, mẹ chị đó chỉ biết chạy thôi, ngoại về có chửi gì mặc kệ luôn
Trang Đoàn
Có câu chuyện này khá là ngắn, nhưng t muốn kể cũng như là lời nhắc nhở đến mọi người. Thì cũng là lời kể của chị đó luôn. Ở dưới quê mà, mn hay phơi đồ ở ngoài vườn á, cho nắng với gió nhanh khô, chiều tối thì chạy ra gom đồ vào. Thì có cô kia (chị này biết) nói cô thôi chứ còn trẻ lắm, tính tình hiền lành, sinh hoạt cũng bt như mn thôi. C này cũng phơi đồ ngoài vườn, k rõ là chiều quên gom đồ hay là lười gom đồ mà để luôn ngoài vườn. Thì khi phơi đồ ngoài vườn ban đêm nv, người ta (người âm, vong hồn) đi ngang qua thì mới vướn vào đồ. Đến khi c này mặc vào (k biết có bị nhập hay ko) mà tính nết c này thay đổi hẳn luôn, điên điên khùng, rồi còn ăn thịt sống nữa. Nên là mn phơi đồ ngoài trời thì chiều nhớ gom đồ vào, người âm đi ngang vướng vào áo quần, mình mặc vào và hợp thì lại khổ mình. Nhiều lúc bị bệnh, điên dại này nọ.
Trang Đoàn
T quê ở Quảng Ngãi. Từ lúc t còn bé thì ba mẹ t đã vào SG lập nghiệp. Lúc bé thì t ở với ông bà nội, sau đi học lớp 1 thì về ở với ông bà ngoại. Lên lớp 2 thì ông ngoại t mất (ông ngoại t bị tai nạn mất, ông t linh lắm! Hay về nhà, câu chuyện này t kể sau 😁), bà ngoại t thì có bệnh trong người, hay phải nằm bệnh viện hoặc đi SG khám bệnh. Nên mỗi lần như vậy t phải ở với cậu mợ. Và cậu mợ t có con gái (chị họ) lớn hơn t 1 tuổi nên 2 chị em rất thân nhau. T nhớ đợt đó là lần ngoại nằm bv huyện hay đi SG gì đó, cũng ở với mợ. Thì gần nhà mợ có chị hàng xóm ở với mẹ, mà mẹ chị đi SG rồi nên tụi t hay qua ngủ với chị cho vui. Thì mỗi tối tụi t, điều kiện là chị phải kể chuyện ma cho tụi t nghe. Thì e ở QN chỗ cũng có núi, c kể hồi xưa mn lên rừng làm nương làm rẫy cả ngày ở trên rừng. Đến trưa và chiều sẽ có người đem cơm lên cho mn trên rừng. Thì hôm đó là mẹ của c này đi đưa cơm cùng với bà ngoại. Lên rừng gần tới nơi rồi, thì có 1 đoạn đường cứ đi hoài đi hoài vẫn chỗ đó, ko đi qua được đoạn đường đó. Thì lúc này có bà ngoại của chị đó, bà cũng lớn tuổi rồi, nên biết là bị ma dẫn đường, nên bày đồ ăn ra, xong vái lạy, lạy ông đi qua lạy bà đi lại có đói thì ăn cơm của con. Thì cúng vái xong mới đi được ra khỏi đoạn đường đó. Lên đến nơi cho mn trên rẫy nhịn đói hết luôn. Ở quê hay có chuyện bị ma giấu. Thì có chú kia, t ko nhớ rõ có say sỉn hay ko, mà bị ma giấu vào góc nhà 1 ngày trời, mà người nhà đi qua đi lại kím không thể thấy được nha. Qua hôm sau tự động chui ra. Mà bị giấu đứng ngay góc tường á, không có bị cái gì che cả. Rồi còn 1 chuyện khác là có 1 bà kia, ở quê mn hay đi làm sớm, e cũng k nhớ là đi làm đồng hay đi buôn bán chợ sớm. Bị ma giấu vào bụi tre. Mn đi tìm ko thấy, mà đi ngang qua đi lại bụi tre rất nhiều lần nhưng k thấy. Mãi đến khi có người đề nghị đi coi thầy thì mới biết bã ở trong bụi tre. Mn thấy bả thì mới dùng dao rựa chặt tre cho bả ra, mà ko ra được. Thì bụi tre ở dươi gốc tre đan vào nhau, rồi gai tre nữa. Ko biết sao bả chui vào được luôn. Thì mới đi coi thầy nữa, thì thầy mới cúng vái gì đó t k biết, xong thì bả tự chui ra được luôn. Mà lúc đó ai cũng ngạc nhiên k hiểu bả chui vào được bằng kiểu gì. Mà lúc bả ra là tự chui ra luôn. Người k có bị trầy xước gì hết. Miệng thi vừa đất sét vừa cứt bò tùm lum. Bả mới kể là sáng sớm bả đi làm thì mới có mấy người lại rủ bả đi ăn tiệc, bả nói thấy đồ ăn nhiều lắm, ngon lắm, bánh ít bánh đồ, bả ăn quá trời ăn.
Qung Trường
À mình sẽ kể cho mấy bạn nghe 1 mẫu chuyện bà dì oanh hàng xóm mỗi lần trời mưa cúp điện hay chạy u qua nhà dì dới cây đèn cầy để nghe :))
Hồi lâu quê dì chồng dì phan thiết muốn đi ra ngoải thì phải đi bằng tàu lửa mấy ngày mấy đêm mới tới còn dì là người khơ me ba dì là thầy bắt ấn có lần dì chuyến xe lửa ra ngoải thăm ông bà .
dì thì hông tin chuyện ma quỉ nhưng mà mỗi lần xe lửa đến một khúc cua nào đó thì ai cũng đóng sập cửa lại hết. Còn dì tính tò mò nên mới để cửa , từ khoảng cách toa dì ngồi tới đoạn thiệt xa khúc cua gần cả cây thì dì thấy có 2 đóm lửa đang nổi trên tàn cây.toa xe càng gần khúc cua thì dì mới thấy là bụi dừa nhưng vẫn là 2 đốm lửa tàn đang lơ lững,dì thì tò mò mới lú hẳng ra ngoài nhìn. Càng gần càng gần thì mới hiện ra một khuôn mặt rõ ràng nanh mọc, lúc đó 2 đốm lửa hông còn nữa mà thay vào đó 2 con mắt nó cũng trừng trừng nhìn vào nhìn dì. Dì là người gan lì nên muốn nhìn kĩ như thế nào,đoàn tàu vô khúc cua nên cũng sẽ chậm chậm dần để bo khi mà tới gần sát rồi thì dì mới điếng hồn .lúc đó là bắt đầu run lẩy bẩy thì tới càng gần thì nó mới lè lưỡi dài dài đầy máu chạm vô dì.
thì mấy bạn biết rồi đó ma thì nó không thể chạm vô mình nhưng mà quỉ thì khác. Lúc đó là dì mới la toáng lên là lúc mà nó bắt hồn dì đi mất rồi. Lúc đó chỉ có mê mang bất tỉnh, thường người ta nói nếu như bị ma quỉ bắt hồn sau 7 ngày là người đó chết. Chồng dì mới mời thầy về thì Thầy bảo con quỉ này nó ngụ lâu lắm thầy bình thường không có cứu nổi chỉ có nằm chờ chết. Chồng dì mới đánh điện về cho ba dì lập tức ông mới rấp rút ra. Tới khi ba dì tới chỗ dì là tới ngày thứ 4 rồi ba dì mới vẽ lá bùa đỏ niệm một hồi chú bằng tiếng phạn ,sau đó ông ra gốc cây dừa mà nơi chú ngụ. Ông vẽ 1 cái vòng tròn bột vôi và quanh ông một cái. Ông ngồi ba ngày ba đêm tới ngày thứ 7
thì dì mới bắt đầu chợp mắt lại, lúc đó dì kể lại lúc dì la lên là hết biết gì luôn.
Uyen Phuong
Mình thì ko thấy gì ở ray tàu cả nhưng có một chuyện liên quan tới ray tàu mà mỗi lần nghĩ lại mình vẫn thấy sợ.
Đợt đó, tầm 8-9h tối mình với người yêu mỗi người chạy 1 xe máy riêng để đi gửi bớt 1 chiếc ở bãi đỗ vì trọ người yêu mình hết chỗ. Đường đi thì có ngang qua 1 đoạn đường ray (ai ở Bình Thạnh thì biết ngay ray cắt nguyễn xí phía đi về đường trục hay gò vấp á). Mình chạy trước, ng yêu mình đi sau mình. Lúc tới gần đường ray, mình đã thấy tín hiệu báo đỏ có nghĩa là tàu sắp tới, nhưng ko hiểu sao mình vẫn cứ lên ga chạy, vừa lái vừa nhìn ra phía ng yêu mình rồi cái mình đi ra đường ray luôn, sắp qua hết thì thanh chắn ngang nó đang hạ xuống, tự nhiên lúc đó mình mới hoàn hồn, lật đật cúi người né thanh chắn, vừa lúc đó là tàu tới sau mình luôn. Trời ơi, mình điếng hồn. Khóc luôn đó mn. Ông ng yêu mình đi lên hỏi em bị gì vậy, anh kêu dừng lại mà sao e đi luôn vậy hả? Mình thề là mình ko nghe đc ng yêu kêu mình dừng lại cho dù lúc trước khi đi qua ray mình có quay lại nhìn ổng rồi.
Mấy bạn có thể sẽ nói mình bất cẩn, nhưng ko hề, mình rất sợ vượt ray tàu, mình luôn dừng lại ngay khi thấy tín hiệu hay chuông nhưng ko hiểu sao lần đó lại như vậy.
Nguyễn Minh Thư
Ko biết đây chuyện của mẹ mình có cùng chủ đề ko nữa, mẹ mình năm ấy đi đón bố mình (hay làm 1 việc gì đó) mà đại loại là phải đi qua đường tàu mẹ mình đứng ở bên này đường tàu, đứng cách khá xa đường ray rồi, và mẹ mình lúc đấy thì ko nhìn thấy tàu hay chuông báo tàu chạy qua, nhưng mẹ mình thấy lạ là sao có nhiều đá ném vào mình thế, lúc quay về hướng đá ném thì phát hiện có nhiều người đứng đằng sau kêu mẹ mình lùi lại đi vì mẹ mình đứng gần đường ray quá mà sắp có tàu đi tới rồi🤦🏻‍♀️🤦🏻‍♀️
Loan Nguyen
Mình thì suýt chết ở ga thường Tín 😭😭😭khoảng 9h sáng đi ra của xuống đường thì phải đi qua đường ray , mà vừa đi vừa bấm đt, tàu chạy sắp tới còi in ỏi mà không biết gì, mấy chú xe ôm bên cạnh hét ầm lên lúc giật mình thì tàu sắp đến, định quay lại thì mang đôi guốc cao 10phân nó bị mắc kẹt xuống đường ray,loay hoay rút chân mãi không được, định bỏ chiếc guốc ra khỏi chân để chạy lên , nhưng may thay mình có cảm giác có người kéo chân mình ra và đẩy mình ngã lên vỉa hè, thì tàu vù một phát qua mặt mình, thoát chết trong gan tất, mấy ông xe ôm chạy đến quát ầm lên , bảo kêu mày to thế mà không nghe thấy gì à,kể thì thấy lâu chứ nó trong vòng khoảng hai ba phút thôi hix, từ đó tới sau muốn đi qua đường ray phải nhìn trước nhìn sau, đúng lần tởn tới già luôn 😭😭😭
Phương Trang
Đường tàu gần nhà mình,năm đó có 1 thanh niên đang nhậu với bạn,xong ra đường tàu nghe đt thế là tàu đến không nghe thấy xong bị húc văng vào bụi chuối gần đó tử vong tại chỗ.Lúc đắp chiếu có ông bạn lại giở ra nhìn mặt rồi khấn vái xin số để làm con lô trả nợ,hôm sau trúng đâu mấy trăm củ thế là mua nguyên con heo quay ra ngay chỗ đấy cúng.Sau này lại có chị gái kia mới ở quê lên thuê phòng trọ ở khu này,chiều chạng vạng mặc áo trắng xõa tóc đi dạo gần đường ray,hợp tuổi thế là bị nhập.Phòng trọ bả sát vách nhà mình,đêm nào cũng nghe gào rú mà sợ hãi vl luôn.Nhập vào nào là đòi ăn thịt sống,đòi bắt bà này làm vợ,...thề đợt đó cứ chiều đến là không dám bước ra ngoài.
Dy
Truyện này cũng khá hay cầu cơ cạnh đường tàu, mình nghe mấy ông trong xóm kể lại bọn ăn chơi không chịu làm ăn ở xóm khác đi cầu cơ. Bữa đó bọn này không cầu cơ ở những ngôi mộ cổ ngoài bãi tha ma nữa. Bọn nó vác đồ cầu cơ 5 thằng chạy tít xuống đường ray tàu hỏa cái nơi mà mấy tháng trước có người bị che mắt lúc dắt bò qua đường ray xong bị cán lìa đôi xác. Tầm gần 12h đêm 5 tên bỏ cái bàn cầu cơ được làm từ ván hòm ( ván hòm này e tìm hiểu được là bọn nó lấy từ những cái hòm mà người ta cải táng, bốc mộ vứt lại) cũng bánh trái cúng kiến, xong thắp nén nhang đọc chú rồi cho tay vào bàn xong hỏi ma hay quỷ, nếu là ma thì cầu số còn quỷ thì phải lật bàn lo bỏ chạy cho nhanh nhé mấy bác. Đọc chú một hồi không thấy động tĩnh gì, đợi thêm 15p nữa tự dưng đèn cầy tắt, ông kia lôi cái điện thoại bật đèn flash để châm đèn lại, vừa soi đèn flash châm đèn xong nhìn trên bàn cơ hiện trụ quỷ mặt ko còn tí máu vô thức vơ cái đt thoại vào cạnh đường ray để tắt chuẩn bị bỏ chạy thì thấy một người phụ nữ tóc dài mặc bộ đồ bà ba phủ xuống, 5 tên lật bàn bỏ chạy tán loạn, sáng hôm sau ngồi lại từ đó bọn này vẫn chưa bỏ cầu cơ nhé mấy bác, cho tới khi 1 trong 5 người đó bị tai nạn chết. Mình nghe kể là lần khác cầu được số ở nơi khác nhưng cúng ko đúng như ý ng cho số nên bị xô ngã tại nạn giao thông chết. Còn 4 ông kia từ đó bỏ cái cầu cơ này tứ tản đi làm ăn hết. Để khi nào rảnh em sẽ kể chuyện bọn này đi cầu cơ ở những ngôi mộ cổ.
Hân Trần
trước t đi sinh hoạt ở chùa vào mỗi chủ nhật. hôm nào có ai mang cốt hay đọc kinh cầu siêu thì tụi t đều ở lại đọc, có hôm gia đình cô kia đưa cốt vào rồi đọc kinh xong. cô kể đây là con trai cô mới bị xe lửa tông, tự nhiên đi ngang tới đường ray thì anh này té nhưng anh ko chạy ra khỏi đường ray mà cứ đứng im, mọi người la hét thì anh này vẫn chết chân 1 chỗ, mặt bần thần rồi lát sau xe lửa tới cán. xong cô còn kể tối về thì mơ gặp a này khóc, bảo lúc té muốn chạy ra khỏi chỗ đó nhưng đông người giữ anh lại rồi bảo rủ đi chơi lắm nên là a mất luôn. cô vừa kể vừa khóc quá trời, giờ lớn rồi cứ nhớ mãi chuyện đó.
Khòzz Khòzz
+ Mình chưa thấy tận mắt lần nào nhưng có ngồi trên tàu cán người rồi. Hôm đấy giữa trưa tầm12h kém , tàu tự nhiên dừng khá lâu, giữa đồng ,thỉnh thoảng mình thấy có 1 2 người dân chạy qua , nghi nghi rồi nhưng cửa sổ ko mở được, mình mò mẹ ra cửa toa ngó đầu ra nhìn thì thấy mấy ông đang nhặt xác người ra ,nhìn lúc tính nhảy xuống thì anh quản tàu đi qua bảo mình về phòng đi.
+ Ma che mắt thì mình có nghe kể 1 chuyện chắc cũng tâm linh thật. Hồi cách đây hơn chục năm mình có đi phụ cho 1 quán cơm. Bà làm cùng mình là hàng xóm của chị bị tai nạn, nên nghe kể sợ nhớ cả chục năm không quên. Chị này bình thường hơn 1 giờ chiều mới đi làm, hôm nay lạ cái đi rất sớm 12h kém là đi rồi, con trai có hỏi mẹ đi đâu thì có trả lời mẹ có hẹn với bạn tiện đi làm luôn, nhắn con ăn xong rồi đi học. Lạ 1 cái là trời ko hề mưa mà bà mặc áo mưa. Trước khi xảy ra chuyện có người thấy bà đứng gần đường tàu nói chuyện với 1 người phụ nữ, nghĩ bình thường thôi nên chả ai quan tâm. Sau bị tàu cán nát bét thịt trộn với áo mưa bầy nhầy, ck và anh trai chị này nhặt xác. Trong đám cũng có thắc mắc ai đứng cùng chị ý trước lúc tai nạn mà không biết ai luôn.
Thanh Ngân
Chỗ cậu mình đây. Ông chú bị tông là giám đốc ngân hàng, vợ đẹp con ngoan yên ấm vl. Tối đấy đi nhậu khuya về tầm 12h 1h sáng đi qua đường ray, tàu nhấn còi inh ỏi, nhma ổng cứ đứng nvay mãi ko đi, như kiểu bị ai đó níu, lúc đó mấy ng lái tàu cũng hét ổng ghê lắm mà cứ đứng đó. Lúc sau bị tung bay đầu ra xa, mình nghe mng nói mà chú lái tàu đó sau ch này thì nghỉ luôn, vì mỗi lần chú í đi qua tuyến đó thì có cảm giác ai nói bên tai "đâm di đâm đi"
Tấn Huy
Hồi bé t đi ăn giỗ nhà họ hàng ở 1 xóm nghèo ven biển dưới chân đèo Hải Vân. Sau xóm đấy có cái đường tàu bắc nam. Sau khi ăn xong t hiếu động chạy ra sau xom, leo lên đường tàu chơi giữa trưa nắng. Đang chơi thì t thấy có cặp hai ae song sinh đi từ phía làng lên đường tàu, gặp t rồi nói “Ba m đang tìm kìa, về đi”. Sau đó hai ae băng qua đường tàu đi về phía bãi biển. T nghe thế cũng đi xuống khỏi đường ray, thì vừa xuống xong thì có tàu chạy qua. Sau đó t tò mò leo lên lại đường tàu nhìn thì ko thấy hai ae kia nữa. T phi một mạch về nhà thì gặp ba t. T mới hỏi: “Ba tìm con hả?”, ba t mới nói: “Không, giờ ba định đi tìm đây.”. Lúc đấy trẻ con vô tư ko nghĩ gì, leo lên xe về thôi. Giờ nghĩ lại ko biết người hay...🙂
Nguyễn Hoàng Lan
Ngày xưa bé nhà t cũng gần đường tàu nè, sáng bố mẹ bắt dậy từ 5h đi tập thể dục,mà đi ra hồ phải đi qua đường tàu, có hôm sáng sớm đi qua thấy dân bu kín,t bé mà tính hay tò mò nên bứt tay mẹ chui vào trong xem, hoá ra có chú kia chích ma toé xong phê cạnh đường tàu bị tàu cán lìa cổ mà tay vẫn đang cầm kim tiêm,vẫn đường tàu ấy dọc đường Ql1 về nhà ông bà nội có nhà kia chở lợn đi bán sáng sớm,đi kẹp 3 bà mẹ với 2 Vk Ck thì bị tàu cán,lúc nhà t đi qua là đắp chiếu rồi nhưng là 2 Vk Ck còn bà mẹ già gục giữa 2 cái chiếu gào khóc ghê lắm,óc lợn trộn máu rồi trộn với óc ng luôn ,còn một vụ nữa chứng kiến tận mắt một chú đi xe lam thương binh bị tàu cán đứt lìa một bên chân từ đầu gối xuống mà ổng gan ghê á,máu chảy toé loe vẫn ngồi dậy cầm cái chân bị cán lên bóc cái quần ra để bịt đầu gối lại cho cầm máu,t còn bé mà t giương mắt nhìn k chớp luôn ấy,kiểu bị đơ luôn chúng m....:((((
Dương Trí Huy
Có nè,người nhà mình luôn.ông nội mình,80t,mà vẫn khỏe lắm,chạy xe máy vẫn ok.trước ngày ông nội mất,có bác đi bán đậu hũ về trễ,tầm 7h về.mà đường quê,7h là mấy cậu bik nó tối hù r ha,thế là bả thấy 1 đoàn người áo trắng ngồi trên đường tàu luôn,bả nghe nó nói vầy nè
'Ê,bà này được nè,bắt bả đi".
Mà bả đi xe đạp nha,lúc lên đường ray bả vác cái xe đạp qua luôn chư k dám chạy nữa.thế là hôm sau bả dọn nhà về Bắc luôn.mấy ngày sau ông nội mình mất trên đoạn tàu đó.mà lúc ông nội băng qua,tàu hú quá trời,mấy ng đi cùng la quá trời la mà ông nội k có nghe.tội nhất là cô mình,nhà cô cách đường taù tầm 10m,nghe ngta la,cô chạy ra thì chứng kiến càng xe tau hất tung ông nội lên,văng vô trụ của đường tàu.do ông nội băng qua đc 1 bánh xe r,1 bánh vướng lại nen chỉ bị văng vô lề chứ k bị kéo đi.cô mình ám ảnh mãi hình ảnh ông nội bị hất lên😥.giá như đoạn đường tàu nhà nội có rào chắn😥
Lương Hồng Yên
Em từng bị nè. Bình thường đi rất cẩn thận. Nhìn trc ngó sau. Thế nào lần đấy tai lùng bùng chẳng nghe thấy gì cả. Mặc dù tàu có kéo còi trc đấy cả chục mét. Đến khi có ng quát “ tàu kìa “ Em giật mình nhìn sang cách chắc khoảng 3m khi ấy Em cũng vừa lăn bánh xe ra khỏi đường ray. Sau lần đấy vẫn run. Mãi đến giờ vẫn không hiểu tại sao lúc đấy không nghe thấy ì mà vẫn băng qua. Sau đó khoảng 4-5 năm có 1 vụ bé trai đi học bị tai nạn tử vong thì chính quyền dẹp hẳn con đường tắt đó. Mình mới nghe mn kể ở đấy cũng từng có 2 ng lớn bị tàu kẹp và mất r
Lưu ý: Nội dung bài viết được nhặt từ cộng đồng mạng. Nhặt Cơm không đảm bảo tính xác thực hay bất cứ vấn đề liên quan.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn